TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1187: Giết Từ Khánh (6)

Bùm!

Kiếm khí khắp nơi, trong không trung, ba người lập tức lao đến, Từ Khánh giải phong toàn bộ sức mạnh khiến người ta phải sợ hãi, nhưng vẫn như trước kia bị hai người áp chế, áo giáp ngoài thân cũng sắp không chịu nổi nữa rồi.

Ngay sau đó xuất hiện một đạo hồn binh.

Hồn binh của áo giáp liền xuất hiện, giống như một đầu quái thú địa long.

Ở phía dưới Lý Hạo nắm lấy Tinh Không kiếm, ánh mắt sáng lên, trong mắt hiện lên Đoạn Ngã Chi Kiếm, một kiếm đâm lên phía trên!

Phá!

Hồn binh kia mãi không xuất hiện là do e dè Tinh Không kiếm, nhưng bây giờ sắp bị đánh nát nó không thể không xuất hiện, tưởng rằng tên phía dưới đã không thể chiến đấu được nữa.

Không ai nghĩ đến...lúc này, Lý Hạo lại điên cuồng giết lên!

Từ Khánh tức giận!

Ông ta đá một cước về phía Lý Hạo, tên này muốn chết.

Nhưng Lý Hạo dám liều mạng...thì phải có sự tự tin, hoặc có thể nói là đánh cược!

Cược song kiếm bảo vệ chính mình.

Quả nhiên, Địa Phúc Kiếm lập tức xuất hiện, một kiếm chém ra long trời lỡ đất, chân kia hình như đá lên trên không trung, trên đó là Quang Minh Kiếm đâm ra một kiếm!

Từ Khánh rống lên đánh vỡ tình thế này.

Nhưng Lý Hạo không quan tâm, mục tiêu của hắn là hồn binh kia!

Bùm!

Nhất kiếm ngũ thế, đoạn ta không về!

Crắc!

Tiếng nứt vỡ vang lên, con hồn binh địa long kia lộ ra vẻ sợ hãi, tiểu kiếm giống như thấy được món điểm tâm ngọt vậy, đây có lẽ là hồn binh lớn nhất nó từng ăn, nó biến thành một cái hắc động, một kiếm đâm vào cơ thể của hồn binh, lập tức bộc phát ra lực hấp dẫn cực mạnh.

Sau đó, từ trong linh hồn của hồn binh phát ra một tiếng hét thê lương.

"Trường Sinh kiếm..."

Phanh!

Hồn binh vỡ nát ra!

Cùng lúc đó, Địa Phúc Kiếm cũng chém ra một kiếm, áo giáp lúc trước chắc chắn vô cùng chỉ có Tinh Không kiếm cùng Thạch đao mới tổn thương được, hai đại kiếm khách liên thủ cũng chỉ chém xuống một mảnh nhỏ. Nhưng lúc này, chịu một kiếm của Địa Phúc Kiếm, Răng rắc một tiếng, tựa như đầu hủ vậy...hoàn toàn vỡ nát!

Vỡ nát!

Đây là vũ khí mạnh mẽ, áo giáp thiên giai, cùng Từ Khánh chiến đấu cho đến bây giờ, cũng chưa chịu qua tổn thương quá lớn nào, ngay lúc hồn binh hiện lên liền vỡ nát.

Sắc mặt Từ Khánh lộ ra sự tức giận cùng không cam lòng.

Phù!

Địa Phúc Kiếm lại chém ra một kiếm, Quang Minh Kiếm cũng ra tay, dưới sự liên thủ của hai người, Từ Khánh được cái này mất cái khác, trên người lập tức xuất hiện nhiều vết máu, thậm chí thịt đều bị cắt xuống rất nhiều.

Lúc đầu thì có thể chống cự nhưng đến bây giờ đã có dấu hiện không chịu nổi!

Ánh mắt ông ta lộ ra sự sắc lạnh.

"Các ngươi...nhất định muốn cùng chết với ta sao?"

Oanh!

Một cái khoá siêu năng ngay lúc này hoàn toàn vỡ nát, một ngọn lửa ngập trời xuất hiện, thiêu đốt cả người Từ Khánh, lúc này ông ta lựa chọn giải phong hoàn toàn.

Không hề lưu lại bất cứ thứ gì!

Xiềng xích của trái tim bị đứt đoạn, siêu năng hệ hoả bùng nổ, trái tim đã điên cuồng bốc cháy.

Vị Định Quốc Công mạnh mẽ lúc này đã hoàn toàn từ bỏ hy vọng không thiết thực, không hề chừa lại gì, ông ta làm vỡ nát xiềng xích, trên mặt hiện lên sự chế giễu: “Các ngươi ép ta...vậy cùng chết đi!"

Địa Phúc Kiếm cùng Quang Minh Kiếm giải phong là giải phong, có điều...bọn họ dám hoàn toàn giải phong sao?

Vẫn không có hy vọng!

Phía dưới, Viên Thạc liền trừng mắt, gặp lại địch nhân này thật sự rất phiền, lần nữa bùng nổ, vỡ nát một chút, vỡ nát một nửa, vỡ nát hoàn toàn...ông ta sao, một đám võ sư đều tu luyện đến mức này rồi.

Hồng Nhất Đường nhìn ông ta, bình tĩnh nói: “Bốn đầu khoá siêu năng...không, phải nói tám đầu khoá siêu năng bão hoà đúng không? Từ Khánh ngươi có thể xưng bá phương Đông đúng thật không phải do may mắn!"

"Còn tốt!"

Từ Khánh giống như người lửa khổng lồ nhìn về phía Hồng Nhất Đường, lạnh nhạt nói: “Ngươi tỏ ra bình tĩnh như vậy, thật ra rất lo lắng...để ta nhìn xem ngươi đang lo lắng gì, Địa Phúc Kiếm các ngươi bức ép ta đến như vậy, đều đừng nghĩ được sống tốt!"

Hồng Nhất Đường cười lên: “Mới vỡ nát 1 cái mà thôi, ngươi tiếp tục làm vỡ đầu thứ 2...xem thử ngũ tạng ngươi có chịu nổi không...nếu không thể...ngươi vẫn thành thật chờ chết đi!"

"Chết?"

Từ Khánh lạnh nhạt hừ một tiếng, một cước đá xuống cùng với ngọn lửa đang thiêu đốt.

Vậy phải xem ai chết.

Cho dù ta chết, cũng sẽ không để ngươi sống tốt, ngươi lo lắng là cái này.

Cùng lắm thì cùng nhau chết thôi!

Lúc này, Hồng Nhất Đường hình như muốn dùng tuyệt kĩ. Lý Hạo đáp đất, cũng vô cùng khẩn trương, nhìn sang Viên Thạc, thật sự rất khẩn trương. Nhiều người liên thủ như vậy lại chưa thể giết chết Từ Khánh...ông ta có thể trốn, không thể không nói còn thua việc Từ Khánh sợ chết, không dám giải phong.

Hồng Nhất Đường hít sâu, tựa như dùng tuyệt kĩ, hẳn là vỡ nát, hoặc có thể là giải phong nhiều khoá siêu năng.

Ngay sau đó, Lý Hạo liền nghe tiếng gầm ngập trời: “Nhìn xem mẹ ngươi! Tiến lên giết ông ta!"

"Ha ha ha, đến ngay!"

Trời đất lúc đó hiện ra một quyền, một quyền che lại trời đất!