TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1188: Giết Từ Khánh (7)

"Bắc Quyền!"

Từ Khánh kinh hãi!

"Ha ha ha, nhóc con Từ Khánh, hôm nay ngươi nên vinh hạnh!"

"Còn có bổn toạ đâu!"

Trường đao ngang trời, trời đất liền thay đổi.

"Bá Đao!"

Từ Khánh hoàn toàn không chịu được, sắc mặt liền trắng bệch, lộ ra màu tro tàn!

Địa Phúc Kiếm, Quang Minh Kiếm, Bắc Quyền, Bá Đao...còn có Ngũ Cầm Lão Ma, Ma Kiếm Lý Hạo...

Ông ta đột nhiên cười buồn bã.

Có lẽ Bắc Quyền nói đúng, hôm nay bị giết có lẽ là vinh hạnh.

Võ sư Ngân Nguyệt dĩ nhiên lại liên thủ với nhau.

Bá Đao vô cùng lãnh khốc, một đao từ trong biển chém ra, che đậy cả trời đất, mang theo một chút lãnh ý: “Chúng ta cũng muốn xem, sau khi hoàn toàn giải phong rốt cuộc là cái dạng gì, hiện tại xem ra...cũng chỉ có như vậy!"

Bắc Quyền cười ha hả: “Nói đến quy củ, Thiên Tàn Cước không hoà thuận với bọn ta, nhưng ngươi không thể ám sát tên đó, ngươi chính diện đánh chết tên đó, ta vỗ tay cho ngươi...Từ Khánh, ngươi phải nói quy củ!"

Bốp!

Quyền ấn lao xuống, trực tiếp đấm nát đại cước.

Bá Đao cũng ra tay trực tiếp chém rớt một tay của Từ Khánh, Từ Khánh lúc này, cho dù vỡ nát 1 khoá siêu năng, gặp được bốn tên mạnh mẽ liên thủ vây công, cũng không có sức đánh trả, hoàn toàn mất đi năng lực phản công.

Lên trời xuống đất đều bất lực.

Phía dưới Viên Thạc trợn mắt.

Đáng tiếc chính mình không có cách giải phong, thật hâm mộ...Phi, thật khinh bỉ, bốn đánh một không biết xấu hổ!

Tâm Từ Khánh lúc này đã nguội như tro tàn.

Ngay lúc này một đạo rung chuyển xung quanh, trong hư không truyền ra tiếng ho khan: “Tiểu Khánh ám sát Thiên Tàn Cước, chém 1 tay trừng phạt đúng tội...các vị võ sư Ngân Nguyệt có thể hạ thủ lưu tình sao?"

Trong trời đất lập tức xuất hiện một ngọn lửa ngập trời, trong ngọn lửa, hình như còn có một ít sóng nước.

Bắc Quyền nhíu mày, Bá Đao nhìn về phía xa cười ảm đạm.

Địa Phúc Kiếm cũng khẽ cười: “Tam đại Quốc Công lại còn sống, thật ra bước vào phía trên Húc Quang, hoàn toàn giải phong sức mạnh, thủy hỏa dung hợp, không sợ sẽ chết sao?"

"Cha..."

Từ Khánh thở dài, nhìn về phía xa đạp không đi đến người đó, có chút mệt mỏi, chẳng có vui sướng gì.

Tam đại Quốc Công chính là cường giả siêu năng.

Kẻ có thể làm đứt vỡ 6 đầu khoá siêu năng!

Nhưng hôm nay, một khi kẻ làm vỡ nát 6 đầu khoá siêu năng, toàn lực ra tay...hầu như không có đường sống, cho dù có nhiều nước suối sinh mệnh, cũng rất khó hồi phục.

Phía xa, ông già tuổi già sức yếu thở dài: “Ta cũng không muốn...nhưng các vị đã đến đây, ta nếu không ra Từ Khánh hẳn đã chết. Nó bị chém một tay, vỡ nát 1 khoá siêu năng...không thể quay lại làm võ sư, chỉ có thể trở thành siêu năng...các vị, cái giá lớn như vậy bù đắp cho việc ám sát Thiên Tàn Cước, không biết có được không?"

Lý Hạo nháy mắt mấy lần!

Ngoạ tào!

Từ gia còn có cường giả khác, đây là kẻ mà Từ Khánh nói là giấu ở trong di tích?

Cha ông ta!

Định Quốc Công đời thứ ba, nghe nói 36 năm trước đã chết, Viên Thạc khiêu chiến Từ Khánh không lâu, vị này liền truyền ngôi cho Từ Khánh.

Phía trên Húc Quang!

Đây là người có thực lực trên Húc Quang đầu tiên mà Lý Hạo gặp được. Sức mạnh thật sự không phải võ sư giải phong, mà đã đánh vỡ 6 đầu khoá siêu năng, cầu sáng vô cùng mạnh, lúc trước Lý Hạo chưa nhìn thấy, đợi đối phương đến gần hắn mới thấy, mới cảm giác được vô cùng chói mắt!

Lão già kia, hình như cũng cảm giác được, nhìn về phía Lý Hạo gật đầu.

Trong lòng Lý Hạo lạnh cóng! Thật mạnh!

Hình như đây là lần đầu tiên hắn nhìn cầu sáng bị người khác cảm giác được.

Hôm nay, đến rất nhiều cường giả của Ngân Nguyệt, dĩ nhiên lại có thể ép được tên này đi ra.

Phía xa, xung quanh những tên tránh đi đường vòng cũng âm thầm kinh hãi.

Nội tình của Từ gia đều lấy ra rồi!

Thật ra các thế lực lớn biết, có một số người đột phá rồi nhưng không dám xuất hiện, lúc này cường giả trên Húc Quang đầu tiên xuất hiện là của Từ gia, Quốc Công đời thứ ba.

Hồng Nhất Đường cười lên: “Giết võ sư Ngân Nguyệt, còn là ám sát...một tên phía trên Húc Quang đi ra, ngươi liền cảm thấy...như vậy là xong rồi? Lão Quốc Công, ngươi nghĩ quá đơn giản rồi, Từ gia...không nên làm chim đầu đàn...cứ vậy...giết!"

Lập tức chém ra 2 kiếm!

Một quyền, một đao cùng một lúc hướng về một người, đó là Từ Khánh!

Từ Khánh lộ ra vẻ mặt tuyệt vọng, còn tên Quốc Công già kia hình như biết được tác phong làm việc của võ sư Ngân Nguyệt, lúc này cũng dùng nước và lửa bùng nổ ra, một cỗ khí thế ngập trời quét quang trời đất.

"Ta chỉ biết...đáng tiếc năm đó không thể ngăn cản tiểu Khánh!"

Giết võ sư Ngân Nguyệt, có thể trực tiếp giết chết, người khác sẽ không quản, Ngân Nguyệt cũng sẽ không quản, nhưng không thể âm thầm giết chết, còn cướp đi bí thuật, đây là tối kị.

Nhưng đã không kịp hối hận nữa rồi.

Ông ta lúc này cũng không quan tâm những thứ này, che dấu sức mạnh không quang trọng, phía trên Húc Quang đủ đối phó võ sư chưa hoàn toàn vỡ nát phá vỡ khoá siêu năng.

Mọi người lập tức cảm nhận được băng hoả lưỡng thái cực!

Cho dù bốn cường giả cũng không ai ra tay ngăn cản.

Mọi người đều tập trung giết chết Từ Khánh!

Giống như không thấy được, không cảm nhận được uy hiếp vậy, ánh mắt Từ Khánh hiện lên sự khó hiểu, không cam lòng...vì cái gì...không ngăn cản?