TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1184: Giết Từ Khánh (3)

Viên Thạc không quan tâm đến ông ta, sau đó đột nhiên dưới chân mang lên một đôi giày, dưới chân Lý Hạo thì lại mất đi thứ gì đó.

Thật ra Ngũ Cầm Thổ Nạp thuật vẫn luôn là nguyên do chủ yếu giúp lão có thể dùng được những binh khí kia, những tên này đều không biết, đều cảm thấy là do huyết mạch tạo nên.

Lúc này Lý Hạo dĩ nhiên là toàn lực cường hoá cho Viên Thạc.

Đưa cả kiếm lẫn giày.

Sau đó hắn giống như vượn hay khỉ vậy, nằm úp trên lưng Viên Thạc, vận chuyển Ngũ Cầm Thổ Nạp thuật, khí huyết cùng nội kình dũng mãnh tiếp vào trong cơ thể Viên Thạc, công pháp giống nhau bạo phát!

Song tu!

Viên Thạc gào lên một tiếng, hai thầy trò dùng một tư thế rất quái dị, Lý Hạo cưỡi ở trên lưng Viên Thạc, còn Viên Thạc thì giống như con thú mẹ...hoặc có thể nói đây chính là tư thế hợp tác vất vả.

Bái ở trên phụ trách chỉ huy, sói ở dưới phụ trách tấn công.

Viên Thạc thở mạnh!

Gào một tiếng bay ra, quyền cước đều có, sau lưng Lý Hạo một tay đặt trên lưng, một tay xen kẽ vào.

Quyền như lửa, chưởng như gió.

Xung quanh Tinh Không kiếm xen kẽ vào thạch đao!

Từ Khánh ban đầu mạnh mẽ vô cùng, lúc này dĩ nhiên lại bị áp chế một chút, có chút không thể tin được, có chút rung động, gào lên một tiếng đá một cước, bầu trời đều giống như bị đá vỡ!

Nổ bùm một tiếng!

Dưới lòng bàn chân ông ta hiện lên một cái quyền ấn, giày bị phá nát, chân phải đầy máu. Còn cánh tay Viên Thạc thì hình như bị gãy xương, sau đó Lý Hạo đưa tay ra, Viên Thạc giống như trở lại bình thường không có việc gì cả.

Hai thầy trò mỗi người một tay, một tay kiếm một tay đao, đao kiếm hợp bích!

Từ Khánh gào lên lần hai, không cam lòng, không phục!

Làm sao có thể!

Hai tên này đúng là có công pháp giống nhau, nhưng nhịp độ phối hợp với nhau rất cao,Lý Hạo chỉ mới tiếp xúc với Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật được vài năm, hắn cùng Viên Thạc lúc trước chênh lệch quá lớn, hai bên không có nhiều cơ hội cùng nhau chiến đấu.

Vì sao có thể phối hợp ăn ý như vậy?

Bùm một tiếng! Trên áo giáp xuất hiện một cái khe, ông ta cũng đá một cước, trên lưng Viên Thạc lộ ra Lý Hạo, Ngân khải chịu một cước sắp phải tan vỡ, Lý Hạo trợn mắt nhe răng, lão sư ngài không lo lắng sao!

Dĩ nhiên Viên Thạc cảm nhận được, thân thể Lý Hạo còn mạnh hơn cả ông ta, ngũ tạng cũng mạnh hơn, còn có áo giáp...Lý Hạo chịu một đạp này an toàn hơn việc ông ta chịu một đạp đó.

Có điều...rất đau!

Sau đó, Lý Hạo giống như vượn leo lên, Viên Thạc cũng như thế, hai con khỉ điên, Viên Thạc xuất hiện trước mắt đối phương, chém ra một kiếm, răng rắc, chém đến chân mà Từ Khánh chưa kịp rút về, xuất hiện một vết máu, xém xíu nữa là bị chặt mất bàn chân.

Từ Khánh lui lại vài bước, đáp trên mặt đất, máu tươi nhiễm đỏ xuống đất đá vỡ nát, ông ta nhìn hai người, ánh mắt hiện lên vẻ tàn khốc: " Ngũ Cầm Thuật!"

Ánh mặt ông ta lộ ra một chút tham lam, một chút rung động: “Ngũ Cầm Thuật...hình như có thể đung hợp võ đạo, dung hợp căn nguyên, thậm chí tiến thẳng đến đại đạo...Viên Thạc ngươi quả nhiên là thiên tài!"

Hai thầy có thể dung hợp hợp đồng tác chiến, ông ta đã xem hiểu!

Là tác dụng của Ngũ Cầm Thuật!

Lúc đó, hô hấp, tinh thần, nội kình đều phải dao động giống nhau, việc này là không thể nào, công pháp cho dù giống nhau cũng không phải như vậy.

Đây là chỗ độc đáo của Ngũ Cầm Thuật!

Mọi người đều xem thường Viên Thạc, xem thường Ngũ Cầm Thuật.

Đây là công pháp được sáng tạo ở Phá Bách kỳ, trải qua Viên Thạc hoàn thiện, hình như đã hoàn toàn khác.

Viên Thạc cười to như lão ma đầu: “Hắc hắc, Từ Khánh ngươi muốn sao? Muốn thì tiếp tục giải phong đi! Chỉ có hai đầu không đủ đâu! Đến giải phong ba đầu, 4, 5 đầu thậm chí toàn bộ, hoàn toàn chặt bỏ đi mới có hi vọng giết chết ta, cướp lấy tất cả mọi thứ!"

"Thần kiếm Lý gia, thần đao Trương gia, thần giày Lưu gia đều là của ngươi!"

Ba thần binh!

Lúc này, cho dù là Từ Khánh cũng có chút kích động, xúc động toàn bộ giải phong giết chết hai tên kia, đúng vậy, hai tên kia rất giàu có.

Không phải giàu có bình thường mà là ba thần binh, con có Ngũ Cầm Thuật, những thứ này mới là chí bảo!

Tuỳ ý lấy ra một thứ đều có thể khiến cho mọi người ước ao ghen tị.

Huống chi bọn họ thấy được nhiều thứ như vậy.

Từ Khánh lạnh lùng hừ một tiếng, hai chân sáng lên, to lên rồi đột nhiên đăm xuống, tựa như bài chân của trời đất vậy.

Ánh mắt Viên Thạc cũng lập tức thay đổi.

Lúc này đột nhiên lùi lại, nhanh chóng lui ra, tiếng nổ ầm ầm trên mặt đất xuất hiện một dấu chân vô cùng lớn.

Sắc mặt Viên Thạc lộ ra sự tức giận!

"Ngươi giết Thiên Tàn Cước! Cướp lấy bí thuật của tên đó?"

Viên Thạc tức giận!

Từ Khánh cũng đá ra một cước, lạnh lùng nói: “Buồn cười! Viên Thạc ngươi giết nhiều võ sư như vậy, 36 Cường của Ngân Nguyệt, trừ ngươi ra còn lại đều chết hết rồi, hầu hết đều bị ngươi giết...ta chỉ giết một tên Thiên Tàn Cước, ngươi làm sao lại tức giận như vậy!"