TRUYỆN FULL

[Dịch] Thiên Cơ Điện

Chương 258: Tới miền đông

Sau khi gặp Thư Vô Ninh, cuối cùng Ninh Dạ cũng phải đi.

Y phải tới miền đông.

Muốn Thái Âm môn đồng ý lấy Đông Phong quan làm điều kiện trao đổi không phải chuyện dễ.

Cũng không phải khó tới mức nào mà vì bọn họ sẽ cảm thấy phiền phức, còn lấy làm lạ vì sao Vân Tuyệt môn lại hứng thú với Đông Phong quan.

Vì vậy tiếp đó Ninh Dạ còn phải chế tạo một lý do - một lý do mà Vân Tuyệt môn nhất định phải thấy hứng thú với Đông Phong quan, còn Thái Âm môn cũng có cơ hội và động cơ ra tay.

Đương nhiên phương pháp tốt nhất là giống như Cực Đạo cung, chế tạo một bí địa giả.

Nhưng hai bí địa giả thì tỷ lệ bị phát hiện quá lớn.

Hơn nữa Thái Âm môn muốn chuyển Đông Phong quan cho Vân Tuyệt môn, có bí cảnh thì chưa chắc họ đã chịu, vì vậy nhất định phải tìm ra phương pháp khác.

Vì thế, Ninh Dạ đã có kế hoạch, trước đây đã mượn tay Mộc Khôi tông thực hiện, còn bây giờ tạm thời chưa có tiến triển gì lớn.

Lần này Ninh Dạ tới là để đảm bảo kế hoạch được thuận lợi.

Sáng sớm hôm sau, Ninh Dạ tới từ biệt Triệu Long Quang và Tân Tiểu Diệp.

Mới gặp không lâu đã phải chia lìa, ba sư huynh đệ cũng rất tiếc nuối.

Tân Tiểu Diệp kéo tay Ninh Dạ: “Thanh Lâm sư huynh sống bên Hạo Thiên môn không được tốt cho lắm, nếu có cơ hội, đệ phải tới giúp huynh ấy đấy.”

Ninh Dạ gật đầu: “Đúng, đệ cũng nhận được tin. Nhưng bây giờ công việc của đệ đang bề bộn, tạm thời không thể phân thân. Sau chuyện lần này, chắc chắn đệ sẽ tới.”

Triệu Long Quang lại nói: “Chưa chắc đã phải đợi đến lúc đó, huynh nghĩ ra một chuyện, nếu thành công có lẽ sẽ giúp được Thanh Lâm.”

“Ồ?” Ninh Dạ ngạc nhiên.

Lúc này Triệu Long Quang mới nói cho y.

Ở miền đông có một thành thị, tên là Lương thành, trong trấn có một người giàu có tên là Tôn Túc, là đệ tử của Hạo Thiên môn.

Đương nhiên đây chỉ là thân phận công khai, Hắc Bạch thần cung cũng biết.

Trong Lương thành, người này phụ trách thu mua tài liệu địa phương, tương đương với thương nhân buôn bán tài nguyên của tu tiên giới, nhưng chỉ chuyên phục vụ Hạo Thiên môn.

Trong tu tiên giới, có rất nhiều người thu mua của môn phái, do có thân phận đặc thù, là đặc phái viên của đồng minh nên thường được chiếu cố. Vì vậy Tôn Túc sống tương đối thoải mái trong Lương thành, thậm chí còn khai chi tán diệp ở nơi này, thành lập gia tộc, có chỗ dựa là Hạo Thiên môn nên sống khá dễ chịu.

Nhưng trước đây không lâu, người này lại đột nhiên chết mất.

Cái chết khá kỳ lạ, nghe nói đột nhiên nổ tung mà chết.

Thế thì cũng thôi, quan trọng là thái độ của Hạo Thiên môn cực kỳ quái dị, bề ngoài thì bọn họ không để ý nhưng lại ngấm ngầm phái nhân vật quan trọng tới điều tra việc này, thậm chí còn lừa gạt Hắc Bạch thần cung.

Chuyện này không liên quan gì tới việc Ninh Dạ muốn làm, nhưng Triệu Long Quang cảm thấy có lẽ đây là điểm đột phá trợ giúp được cho Thanh Lâm.

“Làm sao huynh biết tin này? Từ Thanh Lâm sư huynh à?” Ninh Dạ hỏi.

Triệu Long Quang lắc đầu: “Trong Hạo Thiên môn, Thanh Lâm có địa vị thấp kém, sống không như ý, ta nhờ Mộc Khôi tông thăm dò được đấy. Trước đây đệ ấy không qua được đợt chọn lựa đệ tử, không thể không bán mình làm thợ mỏ, cố gắng thể hiện bản thân, rốt cuộc cũng nhận được thân phận đệ tử ngoại môn. Do tranh đoạt thân phận đệ tử ngoại môn này nên đệ ấy đắc tội với một số đệ tử nội môn. Đám người kia âm thầm chèn ép đệ ấy, khiến Thanh Lâm phải chịu khổ nhiều lần. Mà huynh nhận được tin này không phải vì Thanh Lâm mà vì Vương Sâm.”

“Vương Sâm?” Ninh Dạ kinh ngạc, chẳng phải hắn đã về Mộc Khôi tông rồi à? Sao việc này lại dính tới hắn?

Nghe Triệu Long Quang nhắc đến, Ninh Dạ mới hiểu.

Hóa ra sau khi Vương Sâm trở lại Mộc Khôi tông, do quan hệ với Ninh Dạ nên được trọng dụng, sống cũng không tệ. Chính hắn cũng biết mình được nhờ ở Ninh Dạ, vì vậy sau khi Triệu Long Quang tới Mộc Khôi tông, hắn cố ý thân cận với Triệu Long Quang - ta không thể thân cận với Ninh Dạ, nên làm bằng hữu với sư huynh của Ninh Dạ cũng được.

Rất nhiều chuyện về Ninh Dạ là Triệu Long Quang được biết từ chỗ Vương Sâm.

Sau đó Triệu Long Quang và Vương Sâm trở thành bằng hữu, đôi lúc Triệu Long Quang có một số chuyện không tiện đi làm, sẽ nhờ Vương Sâm làm giúp, tin tức liên quan tới Thanh Lâm cũng là Vương Sâm tìm hiểu giúp hắn.

Còn Mộc Khôi tông, từ khi có ý đồ với Đông Phong quan họ đã rất chú ý tới việc thu thập tin tức về miền đông, thi thoảng lại thông báo một số nhiệm vụ thu thập tin tức liên quan tới khu vực phía đông Hắc Bạch thần cung. Vương Sâm từng làm gián điệp trong Hắc Bạch thần cung nên khá quen thuộc với Mặc châu, đương nhiên hắn không dám tới Cửu Cung sơn, nhưng miền đông là nơi xa xôi, hắn cũng có gan mạo hiểm một chút, vì vậy có không ít tin tức liên quan tới miền đông mà Mộc Khôi tông nhận được là do Vương Sâm thu thập.

Khi Tôn Túc chết, Vương Sâm đang ở Lương thành thu thập tin tức, hắn vô tình phát hiện một vài vấn đề - thân là gián điệp, hắn rất chú ý tới những chuyện mà xưa nay không ai làm, vì vậy hành động của Hạo Thiên môn ở Lương thành lừa được Hắc Bạch thần cung nhưng không lừa được Vương Sâm.

Nghĩ tới chuyện Triệu Long Quang rất quan tâm tới tình hình của Thanh Lâm, sau khi trở về Vương Sâm đã kể cho Triệu Long Quang.

Chuyện này không liên quan gì tới Thanh Lâm, vì vậy sau khi biết, Triệu Long Quang cũng không để ý, nhưng lúc này Tân Tiểu Diệp nhắc tới Thanh Lâm, Triệu Long Quang cũng thuận miệng nói vài câu, xem có nhân cơ hội này giúp Thanh Lâm một tay không. Chỉ cần Thanh Lâm đến Mặc châu, với năng lực của Ninh Dạ, y có thể giúp hắn tăng cường thực lực.

Không được thì đến Vân Tuyệt lĩnh cũng được.

Nhưng chuyện này quá khó khăn, với địa vị hiện tại của Thanh Lâm, khó mà rời khỏi Hạo Thiên môn.

“Thế à?” Sau khi biết ngọn nguồn của chuyện này, Ninh Dạ trầm tư một chút rồi hỏi Triệu Long Quang: “Chuyện này cụ thể là từ bao giờ?”

“Khoảng ba tháng trước.”

“Vương Sâm biết Hạo Thiên môn phái ai tới điều tra chuyện Tôn Túc không?”

“Vương Sâm không biết người cầm đầu, nhưng hắn chú ý tới một chuyện, từ đó suy đoán có thể Hạo Thiên môn bí mật phái đại nhân vật tới.”

“Chuyện gì?”

“Sau khi Tôn Túc chết không lâu, Hạo Thiên môn cử một người mới thay thế, tên là Ngô Ninh. Chuyện đầu tiên người này làm sau khi nhận chức là phong tỏa mộ tổ của Tôn gia.”

“Mộ tổ của Tôn gia?” Ninh Dạ kinh ngạc.

Phong tỏa mộ tổ của Tôn gia làm gì?

Triệu Long Quang gật đầu: “Gần mộ tổ của Tôn gia có một trang viên, là căn Tôn phủ năm xưa, hoàn cảnh tao nhã thanh tịnh, linh khí dồi dào, là nơi rất tốt để tu hành.”

“Ừm... chỉ có thế thôi à?”

“Không bao lâu sau khi mộ tổ của Tôn gia bị phong tỏa, nhiệt độ ở đó tăng lên.”

“Cái gì?” Ninh Dạ thầm chấn động, một cái tên đã xuất hiện trong lòng.

Viêm Dung Lão Tổ?

Lẽ nào là hắn?

Rốt cuộc có chuyện gì mà một vị đại năng Vô Cấu lại chạy tới nơi này?

Không đúng!

Nếu là Viêm Dung lão tổ, tu vi của kẻ này đã lên tới hóa cảnh, vận chuyển pháp lực như ý, chắc chắn không để lộ dấu vết rõ ràng như vậy.

Khả năng lớn hơn là nhân vật cỡ Tứ Cửu Nhân Ma.

Nhưng cho dù là nhân vật cấp bậc này, bí mật đến nơi đó, cũng là chuyện đại sự rất quan trọng.

Sau khi suy nghĩ, Ninh Dạ nói: “Đã qua ba tháng, không biết đối phương còn ở đó không. Tạm thời đệ không thể xác đinh nên làm thế nào, không dám hứa chắc. Thế này đi, để sư thúc tới Vân châu một chuyến, đưa một số tài nguyên cho Thanh Lâm sư huynh. Đúng rồi, sư huynh đã Hoa Luân chưa?”

Tử Lão tiếc nuối lắc đầu: “Tính tới giờ mới chỉ là Tàng Tượng đỉnh phong.”

Thảm đến vậy à?

Ninh Dạ hít một hơi thật sâu: “Không sao, sư thúc cũng biết Cấn Tự Bí, cứ để người tới giúp sư huynh phá cảnh đã rồi tính. Còn lại... để đệ xem tình hình rồi quyết định sau.”

Có quá nhiều chuyện cần làm, Ninh Dạ chỉ có thể thực hiện từng bước một.