TRUYỆN FULL

[Dịch] Thiên Cơ Điện

Chương 255: Mười năm

Giết chết Quân Bất Lạc?

Dung Thành ngơ ngác nhìn Ninh Dạ, như đang nghe một chuyện cười lớn.

Quân Bất Lạc có Vô Thiên thần độn, độn thuật đã lên tới đạo cảnh, tới vô hình, đi vô tung, cho dù sử dụng những trận pháp phong tỏa không gian cũng không thể nhốt được hắn.

Có thể nói Quân Bất Lạc chính là kẻ chạy trốn nhanh nhất Trường Thanh giới, không ai ngăn nổi.

Nếu nói Tử Lão khó giết, vậy thì Quân Bất Lạc còn khó giết hơn hắn.

Chẳng qua những phương diện khác của người này chỉ bình thường, không thì chỉ mình hắn đã có thể quấy nhiễu các đại tiên môn tới mức gà chó không yên.

Vì vậy Dung Thành cười khổ nói: “Ngươi có chắc mình không nói đùa không? Chắc ngươi cũng biết Quân Bất Lạc khó giết tới mức nào. Ngươi có tin không? Cho dù ngươi gọi cả Âm Vô Cữu, Tam Thi Cửu Quỷ đến, hắn vẫn có thể trốn thoát? Vô dụng thôi, chỉ cần hắn muốn chạy, không ai ngăn được hắn.”

“Không, còn một người có thể.” Ninh Dạ trả lời.

Nghe y nói như vậy, tâm thần Dung Thành chấn động dữ dội: “Mẹ nó!”

Cuối cùng hắn cũng hiểu Ninh Dạ có ý gì.

Hóa ra y đang có ý đồ xấu với mình!

Nếu nói trong thiên hạ này còn ai hạn chế được Vô Thiên thần độn của Quân Bất Lạc, vậy đương nhiên là Dung Thành!

Ninh Dạ đã cười nói: “Ngươi hiểu rồi à? Đừng nói với ta là ngươi không thể sử dụng Thiên Hành Nguyên.”

Dung Thành khó nhọc nuốt ngụm của miếng: “Ta có thể hạn chế Vô Thiên thần độn nhưng như vậy vẫn vô dụng thôi. Hắn là Quân Bất Lạc, là đại năng cảnh giới Vô Cấu. Cho dù không dùng Vô Thiên thần độn cũng có thể dễ dàng giết chết ta. Thiên Hành Nguyên đã hòa hợp với ta, nếu ta chết, Thiên Hành Nguyên cũng vô dụng.”

“Nếu có bọn Tử Lão bảo vệ ngươi thì sao?”

Dung Thành vẫn lắc đầu: “Vô dụng. Tốc độ của Quân Bất Lạc là đứng đầu trong thiên hạ, thậm chí đại năng cảnh giới Niết Bàn cũng không đuổi kịp. Chuyện này khiến cho thứ hắn am hiểu nhất không phải đối phó với đại năng mà là ức hiếp kẻ yếu. Chỉ cần cảnh giới thấp hơn hắn, đến bao nhiêu cũng chết. Cho dù có cả đống cường giả cảnh giới Niết Bàn đến, hắn muốn giết ta giữa vòng bảo vệ của bọn họ cũng chẳng phải việc khó. Phải biết, hắn mà giết ta thì chỉ cần một đòn là đủ!”

Ninh Dạ còn muốn nói gì đó, Dung Thành đã chặn lại: “Ta biết ngươi nói đại năng có thể thi pháp bảo vệ, nhưng nếu ta dùng lực lượng của Thiên Hành Nguyên hạn chế Quân Bất Lạc, bên cạnh ta không thể có bất cứ màn chắn tiên pháp nào.”

Đây là mấu chốt của vấn đề.

Dung Thành có thể hạn chế Quân Bất Lạc nhưng không thể bảo vệ mình, nhất định phải bảo vệ hắn thì lại không thể hạn chế Quân Bất Lạc.

Ninh Dạ đã nói: “Ta đã nghĩ tới điều này. Vì vậy nếu ta có thể giúp tu vi của ngươi tăng cường, trong vòng mười năm đột phá lên cảnh giới Vạn Pháp thì sao? Ngươi có sống được qua một đòn của Quân Bất Lạc không?”

“Trong vòng mười năm lên tới Vạn Pháp?” Dung Thành ngạc nhiên: “Ngươi có chắc không?”

Ninh Dạ gật đầu: “Đúng, trong vòng mười năm lên tới cảnh giới Vạn Pháp, không chỉ có vậy, năm xưa Quân Bất Lạc hoàn thiện Vô Thiên thần độn, sử dụng bảo vật có liên quan trực tiếp tới Thiên Hành Nguyên của ngươi. Nếu hắn chết, theo lý mà nói ngươi có cơ hội rất lớn được kế thừa một phần Vô Thiên thần độn của hắn. Nếu thế, ngươi có đồng ý mạo hiểm không?”

Dung Thành há miệng, trong lúc nhất thời không nói thành lời.

Một lát sau hắn mới lên tiếng: “Ngươi có chắc ngươi không lừa ta đấy chứ? Chẳng lẽ ngươi không hứng thú với Vô Thiên thần độn?”

“Ta thật sự không hứng thú.” Ninh Dạ cười nói.

“Ta không tin!’ Dung Thành hét lớn.

“Vì ta có thứ còn tốt hơn.” Ninh Dạ nói, thân hình lóe lên, trực tiếp xuất hiện sau lưng Dung Thành.

Quang độn, thiểm hiện!

Ninh Dạ có Côn Lôn kính, lĩnh ngộ pháp tắc đại đạo hệ quang, mà quang mới là tốc độ nhanh nhất trong thiên hạ.

Vô Thiên thần độn tuy mạnh nhưng sao bằng quang độn, nếu có thời gian, Ninh Dạ có thể tăng cường tu vi, lĩnh ngộ sâu sắc hơn về pháp tắc đại đạo, pháp thuật quang độn của y chắc chắn sẽ vượt qua Vô Thiên thần độn.

Vì vậy y thật sự không cần.

“Đương nhiên cũng có thể mượn để nghiên cứu một chút, cần phải dung hợp sở trường của nhiều nơi chứ.” Ninh Dạ nói: “Nhưng ta thật sự không cần đi theo con đường này.”

Dung Thành không còn gì để nói.

Mồi nhử đã được đưa ra, nếu nói Dung Thành không động lòng, hiển nhiên là giả.

Sau khi suy nghĩ chốc lát, hắn nói: “Có thể giúp ta thăng cấp lên Vạn Pháp trong vòng mười năm thật không?”

“Không chỉ có ngươi, ta cũng vậy.” Ninh Dạ nói xong đã lấy mảnh vỡ nguyên thần của Tử Lão ra: “Dùng đi, có nó, ngươi có thể trực tiếp sử dụng linh dược nhanh chóng tiến bộ... Lần này ta đã bỏ vốn lớn rồi đấy.”

Gương mặt Dung Thành lóe lên vẻ hưng phấn, chắp tay nói: “Kể từ hôm nay, nếu có việc gì cần, xin nghĩa chẳng từ nan!”

————————————————————————————

“Huynh không hiểu, sao đệ phải rộng lượng như vậy, những tài nguyên này đều do đệ vất vả chiếm được.”

Trong căn phòng bí mật bên trong điện, Triệu Long Quang nhìn tiểu sư đệ, có vẻ nghi hoặc.

Thân là Yêu Thể Hoàn Hảo, hắn đã là Hoa Luân đỉnh phong từ lâu, mới đây đã chính thức thăng cấp lên Hoa Luân, trở thành yêu tiên.

Thế nhưng về mặt kiến thức, hắn lại kém Ninh Dạ quá xa.

Ninh Dạ cười nói: “Muốn làm được đại sự thì không nên câu nệ vào lợi ích nhỏ. Một chút tài nguyên tu hành mà thôi, không nên để trong lòng. Đại của tu tiên bắt đầu ở thế, thành công ở pháp, kết thúc ở đạo, thứ cần theo đuổi là đại đạo, những tài nguyên kia đâu bù đắp được.”

“Nhưng bây giờ đệ mới chỉ Hoa Luân, tài nguyên vẫn có tác dụng.”

“Đủ là được, phần thừa ra nên chia thì cứ chia. Sư huynh, Thiên Cơ môn muốn phục hưng, không thể chỉ dựa vào một hai người mà cần rất nhiều người nỗ lực. Nếu chỉ giữ đồ tốt lại cho mình thì môn phái này dẫu tồn tại cũng chẳng có ý nghĩa gì.”

“Đệ định nhét Dung Thành vào Thiên Cơ môn?”

Ninh Dạ gật đầu: “Dung Thành này đầu óc không ngu dốt, tâm chí cũng khá quyết đoán. Do quan hệ với Quân Bất Lạc nên hắn không trung thành gì với Hắc Bạch thần cung. Nếu hắn liên thủ với ta giết Quân Bất Lạc thì càng không thể quay đầu lại với Hắc Bạch thần cung, là đối tượng đáng để lôi kéo.”

“Nhưng chưa chắn hắn đã chịu gia nhập Thiên Cơ môn. Nếu huynh là hắn, cho dù phải trốn tránh cũng sẽ chọn Mộc Khôi tông.”

Ninh Dạ cười nói: “Sao huynh lại nghĩ rằng hắn sẽ chọn Mộc Khôi tông?”

“Đương nhiên là vì Mộc Khôi tông mạnh hơn.”

“Không sai.” Ninh Dạ nói: “Ai cũng muốn dựa vào môn phái manh mẽ. Vì vậy khi mọi người giao tiếp với nhau thường thích thể hiện thực lực, vì con người đều đi về phía trên, chỉ muốn kết giao với người có thực lực. Nhưng nếu trong tình huống như vậy rồi mà đệ còn thể hiện ra lực lượng mạnh hơn Mộc Khôi tông thì sao?”

“Đệ?” Triệu Long Quang giật mình

Ninh Dạ nhẹ nhàng gật đầu: “Đúng. Đệ không nói bây giờ đệ còn mạnh hơn Mộc Khôi tông, nhưng sông có khúc người có lúc, cũng phải đưa mắt nhìn về lâu về dài. Sư huynh, tuy Mộc Khôi tông rất mạnh, nhưng nếu Dung Thành gia nhập Mộc Khôi tông, hắn chỉ là người thường, chưa chắc đã được coi trọng. Nếu ai đó thể hiện tiềm lực cường đại, có thể trọng dụng huynh, thậm chí kết thân với huynh, trở thành bằng hữu với hắn, vậy huynh chọn người này hay chọn môn phái cường đại kia?”

Triệu Long Quang đã hiểu: “Điều kiện là đệ phải thể hiện tiềm lực của bản thân.”

“Đúng vậy!” Ninh Dạ đứng thẳng dậy.

Y đi tới bên cửa sổ, nhìn ra phía ngoài: “Trước đây đệ có quá nhiều chuyện cần làm, phải phân tâm, phân tán sức lực. Nhưng bây giờ đại sự đã xong hơn nửa, đệ còn có mảnh vỡ nguyên thần của Tử Lão, đủ để dùng dược vật tu luyện, còn có rất nhiều người giúp đệ, đã đến lúc tăng cường tu vi bản thân. Thời gian mười năm là thời gian đệ giúp Mộc Khôi tông nhận lấy Đông Phong quan, cũng là thời gian Hắc Bạch thần cung cho đệ cầm Nguyên Cực Thần Quang, còn là thời gian đệ cho chính mình...”

Y quay đầu lại nhìn Triệu Long Quang: “Đệ muốn tranh thủ trước ngày giao hẹn hoàn thành, đạt tới cảnh giới Vạn Pháp!”

Mười năm thành Vạn Pháp, tốc độ như vậy có dõi mắt ra toàn bộ Trường Thanh giới cũng không tìm được mấy người.