TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 618: Vì Cái Gì Còn Không Ngã

“Thắng, chúng ta sắp thắng rồi.”

Nhìn thấy bộ dạng này của Hạ Bình, một tên đệ tử hạch tâm hưng phấn kêu to lên.

“Quả nhiên, tiểu tử này căn bản không phải là đối thủ của Liêm Chính Thuận.”

“Sớm biết như vậy, chúng ta cũng không cần đi uy hiếp tiểu tử kia, khiến cho mình bây giờ một thân hôi hám.”

“Bất kể như thế nào, chúng ta cũng sắp đạt được thắng lợi đổ ước, cái viên Vô Cực Long Dương đan kia chắc chắn sẽ thuộc về chúng ta đấy.”

Bọn người Hoắc Cương lúc này cảm thấy có chút hối hận, cho rằng bọn họ vẫn có hơi cẩn thận quá mức rồi, biết rất rõ ràng là nắm vững thắng lợi, vậy mà còn đi làm một vài chuyện thêm vào, kết quả khiến cho chính mình trụi lông mất máu.

Nếu như thành thành thật thật, cùng người xem bình thường như vậy, bọn hắn sớm có thể ngồi mát ăn bát vàng rồi, không cần lo lắng phải dính vào nước bẩn, thế nhưng mà bây giờ nói gì cũng đã chậm.

“Bạo vũ quyền!”

Liêm Chính Thuận chợt quát một tiếng, thế công của hắn không ngớt không ngừng, thật giống như bão tố vậy, căn bản không để cho Hạ Bình bất luận cơ hội gì nghĩ ngơi, muốn một kích đánh tan Hạ Bình.

Giữa không trung, vô số giọt mưa hội tụ cùng một chỗ, ngưng tụ thành từng quả đấm cực lớn, như là cú đấm cự nhân vậy, ẩn chứa lực lượng đáng sợ rung chuyển núi cao.

Rầm rầm rầm!!!

Dười sự điểu khiển của Liêm Chính Thuận, những quả đấm bằng nước này dường như vô số người khổng lồ xuất kích, trong thời gian một giây, đấm ra trên ngàn trăm quyền rồi, chính giữa hư không xuất hiện vô số quyền ấn.

Mà những nắm đấm này cũng rắn rắn chắc chắc nện ở trên thân thể Hạ Bình, bộc phát ra tiếng vang kinh thiên động địa.

Mặt đất rung động, bị ép ra từng đạo vết rách, bụi mù nổi lên ở bốn phía.

“Phù, cuối cùng kết thúc.”

Làm xong tất cả, Liêm Chính Thuận hít thở sâu một hơi, trên trán cũng xuất hiện rậm rạp chằng chịt mồ hôi, bởi vì một chiêu này đối với hắn mà nói, cũng rất gánh nặng, cần tiêu hao chân nguyên rất nhiều.

Bất quá vì nhanh chóng đánh bại Hạ Bình, miễn cho đêm dài lắm mộng, tất cả đều là đáng giá đấy.

Rất nhanh, sương mù tán đi.

Hạ Bình lại y nguyên đứng tại nguyên chỗ, khóe miệng thẩm thấu dấu vết chảy máu, quần áo rách tung toé, tựa như tên ăn mày vậy, nhưng lại thủy chung không có ngã xuống, thân hình tựa như một cây phi lao.

“Không có khả năng!”

Tròng mắt của Liêm Chính Thuận cũng trừng muốn lồi ra, căn bản không dám tin tưởng vào hai mắt của mình: “Vì cái gì ngươi còn có thể kiên trì, không ngã xuống? Không thể nào a, ngươi căn bản không có khả năng ngăn cản được công kích vừa rồi của ta.”

Hắn là biết rõ một kích vừa rồi của chính mình này đáng sợ tới cở nào, cho dù là cường giả Võ sư tầng chín, lọt vào một kích này cũng khó có khả năng sẽ bình yên vô sự, chớ đừng nói chi là thân thể tổn thương nặng như Hạ Bình vậy.

Vấn đề là, hiện tại Hạ Bình lại không có ngã xuống như cũ, ương ngạnh giống như con gián vậy.

“Không có gì không có khả năng đấy, quả đấm của ngươi đối với ta mà nói, cùng mát xa không có gì khác nhau, hay là ngươi ngoan ngoãn đầu hàng đi.” Hạ Bình kêu la nói, hắn nói rất đúng sự thật.

Ở vòng bảo hổ của Bắc Minh hộ thể công, toàn thân hắn ngưng tụ thành vòng bảo hộ, gần như không hề sơ hở, cho dù là một kích của cường giả mới vào tông sư, hắn đều có thể miễn cưỡng chống đỡ được, chớ đừng nói chi là công kích của Liêm Chính Thuận.

Cho nên, công kích như vậy, ở trên người Hạ Bình, so với mát xa không có gì khác nhau.

Thậm chí bởi vì những công kích này, không ngừng hoạt hoá huyết mạch trên người hắn, tế bào, xốp giòn xốp giòn ngứa ngứa, cũng làm cho dược lực đêm qua hắn hấp thu Thủy Nguyệt thảo nhanh chóng bị luyện hóa, chuyển hóa thành một cổ năng lượng mát mẻ, bổ dưỡng thân thể, chữa trị vết thương.

“Nổ đi, ngươi cứ tiếp tục nổ a.”

Liêm Chính Thuận căn bản không tin tưởng chuyện ma quỷ của Hạ Bình như vậy, bởi vì đây là đang cậy mạnh, làm sao sau khi trúng công kích khủng khiếp như vậy của chính mình, thân thể vẫn bình yên vô sự.

Tất nhiên là tiểu tử này đã bị thương nặng, không hề có lực đánh trả, cho nên mới mạnh miệng như vậy, ý đồ đe dọa chính mình, dao động võ đạo vô địch chi tâm của chính mình, hắn sẽ không dễ dàng mắc lừa đấy.

“Liêm Chính Thuận, nhanh lên, nhanh lên.”

“Đúng, xuất toàn lực đánh chết hắn, đừng nghe tiểu tử này ở đây khoác lác chém gió.”

“Cũng kém một ít rồi, kém một ít cũng có thể diệt hắn rồi, tiến vào bán kết, ngàn vạn lần chớ khinh thường.”

Hạch tâm các học sinh hét lớn, động viên cho Liêm Chính Thuận, nếu quả thật bị tiểu tử này hù dọa, chỉ sợ trận đấu này cũng ra chuyện xấu rồi, bọn hắn thật đúng là sợ Liêm Chính Thuận này không có gì kinh nghiệm *thanh niên sức trâu sẽ bị Hạ Bình hù sợ.

Dù sao người nào không biết cái thằng Hạ Bình này quỷ kế đa đoan, toàn thân trên dưới đều xấu đến chảy mủ.

“Đi chết đi, tiếp ta một chiêu mạnh nhất, ta nhìn xem công kích của ta đến cùng có phải mát xa hay không?!” Liêm Chính Thuận nảy sinh ác độc rồi, quyết định vận dụng một kích mạnh nhất, một lần quyết định thắng bại.

Áo Nghĩa —— Vẫn Thạch Thiên Hàng!

Bùm

Ngay lập tức ở đây, chính giữa bầu trời ngưng tụ một đám mây đen cực lớn, che khuất bầu trời, bao phủ toàn bộ đài thi đấu, đông nghịt một mảnh, có sấm sét vang dội.

Vô số giọt nước ở trong một cổ lực lượng vô hình ép xuống, nhanh chóng ngưng tụ thành một quả cầu nước cực lớn, số lượng rậm rạp chằng chịt, ngàn vạn quả, hội tụ ở mây đen phía trên bầu trời.

“Giết!”

Liêm Chính Thuận chợt quát một tiếng, hắn đem huyết mạch người cá toàn thân chính mình thúc dục tới cực điểm, gần như huyết dịch toàn thân đều sôi trào lên, hội tụ hơi nước xung quanh ngàn mét cùng một chỗ.

Vì xuất ra một chiêu này, hắn gần như hao phí toàn bộ lực lượng trên người.

Rầm rầm rầm!!!

Trong tích tắc, giữa bầu trời những quả cầu nước cũng đã rơi xuống dưới, dường như thiên thạch vậy, xé nát không khí, bởi vì tốc độ quá nhanh, thậm chí một tầng nước bên ngoài cũng đã bốc cháy lên.

Ngàn vạn khỏa cầu nước rơi xuống, như là sao băng diệt thế vậy, xông tới mặt đất, tạo thành lực phá hoại cực lớn, cảnh tượng như vậy quả thực cũng là uy chấn diệt thế.

“Biến thái a!”

Một khán giả kêu to lên, vô cùng rung động, một tên Võ sư cảnh vậy mà có thể xuất ra uy lực như vậy, quả thực cũng là không thể tưởng tượng, đoán chừng cho dù là cường giả mới vào tông sư, đều ngăn cản không nổi.

Chỉ cần là một quả cầu nước rơi xuống, đoán chừng có thể đập một cao thủ Võ sư tầng chín thành trọng thương.

Hiện tại ngàn vạn quả cầu nước rơi xuống, đập ở trên người nhân loại, làm sao còn giữ được mạng.

Hơn nữa những quả cầu nước này rậm rạp chằng chịt, trải rộng rồi toàn bộ lôi đài, chiếm cứ toàn bộ không gian, dù cho bộ pháp Hạ Bình né tránh có lợi hại, cũng không có khả năng lẫn trốn ra khỏi, phải thành thành thật thật chống chọi trực tiếp.

“Huyết mạch người cá này thật khủng khiếp, trời sinh cũng đã hiểu được điều khiển nước chảy, thân hình giống như nước vậy, thật không cách nào tưởng tượng, nếu như Liêm Chính Thuận chiến đấu ở trong biển cả, đến tột cùng là đáng sợ đến cỡ nào.”

“Còn phải nói, tất nhiên hắn vương giả trên biển! Đánh đâu thắng đó; Không gì cản nổi!”

“Hoàn toàn chính xác, nếu như ở trên lôi đài thi đấu là đại dương bao la, như vậy trận đấu cũng không cần lo lắng rồi.”

Rất nhiều người xem đều cảm khái, bọn hắn vậy mà nhìn ra được thực lực trình độ kinh người của Liêm Chính Thuận, chỉ cần là một chiêu này, thì có tiềm lực vô thượng đoạt giải quán quân.

Bùm

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, như là thiên thạch thủy cầu hạ xuống tới, không chút nào khách khí nện ở trên thân thể của Hạ Bình, những quả thủy cầu nặng vài tấn xung kích xuống, lực phá hoại cực kỳ khủng bố như vậy.

Mặt đất thoáng chốc bị đánh ra nguyên một đám hố sâu cực lớn, giống như là vỏ ngoài của mặt trăng, toàn bộ đài thi đấu dường như cũng bị cỗ lực lượng này chấn thoáng một cái, phát sinh địa chấn uy lực cấp bảy cấp tám, không ít khán giả đều bị đánh bay ra ngoài.

May mắn biện pháp bảo an ở đây đầy đủ hết, bằng không mà nói nhất định có không ít người bị thương.

“Mả mẹ nó!”

Sau một chiêu này xuất ra hoàn tất, Liêm Chính Thuận thở từng ngụm từng ngụm, cơ bắp toàn thân đều đang run rẩy, năng lượng gần như hao hết, nhưng mà hắn nhìn về phía xa xa, phát hiện Hạ Bình y nguyên sống sờ sờ đứng trên mặt đất, đứng thẳng không ngã.

Lập tức, hắn chửi ầm lên: “Chuyện gì xảy ra? Vì cái gì ngươi còn không ngã, còn không ngã sao? Ngươi không phải bị thương sao? Hơn nữa còn là nội thương cực kỳ nghiêm trọng?”