Những khán giả khác kể cả đệ tử hạch tâm, bọn hắn cũng triệt để bất ngờ.
Ngay trong lúc vừa rồi, bọn hắn còn đã làm xong chuẩn bị hoan hô, có người thậm chí còn nghĩ kỹ chính mình đạt được Vô Cực Long Dương đan, bộ dạng tấn thăng làm vương giả, thuận tiện nghĩ kỹ tên của thành trì tương lai chính mình muốn kiến tạo.
Nhưng khi thân ảnh Hạ Bình vẫn nguyên đứng trên mặt đất, lập tức cũng đã đánh vỡ toàn bộ tưởng tượng của bọn họ, cái tên hỗn đãn này đáng hận tới cực điểm, vẫn không có bị loại bỏ đi ra ngoài.
“Uy lực của một chiêu này đích thật là không tệ, dù cho cùng uy lực Chín Tầng Ba Động Kiếm của Cổ Chí Kiệt trước kia đều không thua bao nhiêu, không hổ là thiên kiêu có được huyết mạch người cá.”
Hạ Bình đứng chắp tay, vô cùng cảm khái: “Thiếu chút nữa, còn kém một chút như vậy, ta cũng ngăn cản không nổi rồi, nếu như lại thâm một lần nữa mà nói..., đoán chừng ta cũng không kiên trì nổi rồi.”
Hắn lộ làm ra bộ dạng thập phần tiếc hận vậy, tựa hồ tùy thời tùy chỗ đều té trên mặt đất, sau đó sẽ bị loại bỏ ra khỏi trận.
Lại thêm một lần sao?!
Nghe nói như thế, khuôn mặt của Liêm Chính Thuận đều tái xanh rồi, vì xuất ra một chiêu kia, hắn cũng đã hao phí toàn bộ chân nguyên trên người, thậm chí ngay cả lực lượng huyết mạch cũng tiêu hao sạch sẽ rồi.
Có thể nói, thân thể của hắn hiện tại thật giống như xác không, lực lượng gì cũng không có, so với người bình thường còn không bằng.
Cho nên, hắn làm sao còn có thể xuất ra một chiêu vừa rồi này, đây không phải ép buộc sao?!
“Xin lỗi, xem ra trên thân thể của ngươi đã không có lực lượng gì, cũng lại để cho ta xuất ra lực lượng một quyền cuối cùng đánh ngã ngươi a, đây cũng là ta bày ra kính ý đối với ngươi.” Hạ Bình một thân chính khí, nắm chặt nắm đấm, ngửa mặt lên trời thét dài.
Cái gì?!
Liêm Chính Thuận phát điên, trên người hắn cũng không còn chút sức mạnh gì, làm sao tên hỗn đãn bị trọng thương này, sẽ còn có lực lượng một quyền cuối cùng, đây là đang nói đùa sao.
Hắn như thế nào cảm giác mình mới là người bị trọng thương, mà tiểu tử này sinh long hoạt hổ đến vô cùng.
Vèo!
Chỉ trong nháy mắt, một cước Hạ Bình giẫm trên mặt đất, lập tức cũng đã giẫm ra một cái hố sâu cực lớn, vết rách như là mạng nhện rậm rạp chằng chịt phân bố ra.
Hai chân của hắn sinh ra lực đẩy rất mạnh, khoảng cách hơn trăm mét, trong nháy mắt cũng đã xuyên qua rồi, một quả đấm cực lớn từ đằng xa đấm ra, bộc phát ra lực lượng biển kêu sóng gầm, phảng phất một con Chân Long đang gào thét.
Mả mẹ nó,
Đây mà là lực lượng một quyền cuối cùng sao, như thế nào dữ dội đến nỗi so với thời kỳ toàn thịnh của hắn còn đáng sợ hơn, tiểu tử này cũng không tránh khỏi lưu lại quá nhiều sức mạnh a, không có thiên lý.
Cảm nhận được uy lực một quyền này, tựa hồ chỉ cần là kình phong, cũng có thể đem một khối nham thạch cứng rắn nghiền áp thành bã vụn, Liêm Chính Thuận bị hù dọa đến trái tim đều co rút lại.
Hắn hoàn toàn không cách nào lý giải, vì sao tiểu tử này đến giờ phút này rồi còn lưu lại nhiều lực lượng như vậy.
Nhưng mà hiện tại Liêm Chính Thuận cũng hoàn toàn không cách nào suy nghĩ chuyện này, bởi vì tốc độ của Hạ Bình thật sự là quá nhanh quá nhanh, trong óc vừa mới bay lên ý nghĩ như vậy, nắm đấm cũng đã nện đi qua.
Bùm!
Một quyền hung hăng nện ở trên đầu Liêm Chính Thuận, nếu như sử dụng pha quay chậm, thả chậm tốc độ gấp một vạn lần để xem, một quyền này tựa hồ cũng nện lên đầu Liêm Chính Thuận mà đầu của hắn cũng bị biến hình rồi.
Vèo một tiếng, hắn cả người cũng đã bay đi ra ngoài, giữa không trung xoay tròn mấy chục vòng, cuối cùng nện thật mạnh ở tường vây lôi đài, cứ thế mà đập ra một cái hố sâu hình người.
Rắc!
Cổ của hắn nghiêng một cái, miệng sùi bọt mép, lập tức đã hôn mê trên mặt đất, triệt để bất tỉnh nhân sự rồi.
Một giây sau, thân thể của Liêm Chính Thuận liền biến thành một đạo ánh sáng trắng, bị hệ thống truyền tống ra ngoài, trị liệu khẩn cấp.
Mà Hạ Bình y nguyên đứng trên mặt đất, đứng chắp tay, một bộ dạng lung lay sắp đổ, tựa hồ tùy thời tùy lúc sắp ngã xuống.
“Đáng tiếc, nếu như Liêm Chính Thuận có thể ngăn cản lực lượng một quyền cuối cùng của ta, nói không chừng có thể đánh bại ta rồi, đáng tiếc hắn không kiên trì nổi, tạo hóa trêu ngươi.” Hạ Bình hết sức cảm khái nói.
Lúc này, hệ thống tuyên bố Hạ Bình đạt được thắng lợi rồi, thuận lợi tiến vào thi đấu bán kết.
“Không thể nào, thua rồi sao? Cuối cùng lại là Liêm Chính Thuận thua!”
“Vừa rồi ta đi toa-lét một chuyến, thời gian mới mười mấy giây, đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”
“Đúng vậy, trước kia không phải Liêm Chính Thuận chiếm cứ ưu thế cực lớn sao? Vì cái gì cuối cùng một giây tình thế cũng đảo lộn vậy?”
“Không có cách nào, Liêm Chính Thuận chủ quan rồi, liên tục công kích Hạ Bình, làm cho thể lực của mình hao hết, kết quả bị Hạ Bình thừa dịp hư mà vào, sử dụng lực lượng một quyền cuối cùng, đánh bại Liêm Chính Thuận triệt để, thua quá oan rồi.”
“Không hợp lý a, làm sao là lực lượng một quyền cuối cùng, ta cảm giác làm sao mà một quyền này vô cùng dữ dội, thật giống như một con Bạo Long đột kích, đây quả thật là một người bị trọng thương đánh ra sao?”
“Hồi quang phản chiếu cũng là cái dạng này đấy, thoáng cái khôi phục toàn bộ trạng thái khi còn sống, cùng thời kỳ toàn thịnh không sai biệt lắm, nhưng mà loại trạng thái này không thể duy trì thời gian quá dài.”
“Đánh rắm, loại trạng thái hồi quang phản chiếu này, hắn đều giữ vững được vài ngày rồi, luôn kiên trì đến một khắc cuối cùng, ai cũng không có cách nào đánh gục hắn, thật là quỷ dị.”
Rất nhiều khán giả đều xem ngây người, bọn hắn đều cho rằng trận đấu lần này nhất định Hạ Bình phải thua, tất nhiên sẽ bị đào thải ra khỏi vòng đấu, nhưng mà làm sao lại nghĩ đến, một phút cuối cùng Hạ Bình chuyển bại thành thắng, làm một bước ngoặc động trời.
Cho dù là tông sư cũng xem không rõ, tại sao lại xảy ra việc này.
“Mẹ trứng, đến tột cùng là chuyện gì xảy ra? Vì cái gì Liêm Chính Thuận đã thất bại, không phải nói hắn thắng chắc rồi sao?”
Sắc mặt của một tên đệ tử hạch tâm hết sức âm tàn, trước kia còn tưởng rằng thắng chắc đổ ước rồi, nhưng mà hiện tại Hạ Bình chiến thắng, quả thực cũng là cho hắn một quyền mạnh mẽ, đánh cho hắn thất điên bát đảo.
“Liêm Chính Thuận bị lừa rồi.”
Hoắc Cương xiết chặt nắm đấm, nghiến răng nghiến lợi: “Tiểu tử kia tu luyện một môn công pháp hộ thể vô thượng, có thể so với thân thể kim cương bất hoại, người bình thường đều không thể đơn giản kích phá phòng ngự của hắn.”
“Mà tiểu tử kia cũng là lợi dụng điểm này, hướng dẫn Liêm Chính Thuận không ngừng công kích.”
“Kết quả Liêm Chính Thuận điên cuồng, không có suy nghĩ cẩn thận chỗ này, chỉ là muốn tốc chiến tốc thắng, cuối cùng làm cho thể lực chính mình hao hết, bị Hạ Bình dùng khỏe đánh mệt - đánh bại.”
Nghe được Hoắc Cương phân tích như vậy, đạo lý rõ ràng, tất cả mọi người là bừng tỉnh đại ngộ, khó trách Hạ Bình sẽ đạt được thắng lợi, thì ra tất cả mọi thứ đều là âm mưu.
Trước kia ác ý khiêu khích, đoán chừng cũng là vì chọc giận Liêm Chính Thuận, làm cho đối phương mất đi lý trí.
“Bị lừa rồi.”
Một tên đệ tử hạch tâm vô cùng đau đớn: “Tiểu tử kia biết rõ dựa theo thân thể trọng thương của chính mình căn bản không cách nào công kích đối phương, cho nên cũng chỉ có thể hướng dẫn đối phương công kích chính mình, dùng khỏe đánh mệt , bảo tồn thực lực.”
“Nếu như cẩn thận một chút, có lẽ Liêm Chính Thuận có thể khám phá âm mưu của hắn, đáng tiếc hắn không đủ tỉnh táo, bị Hạ Bình lừa, kết quả là bị đánh bại rồi.”
Người ở chỗ này cũng bị tức giận, cũng là bội phục, đến lúc này, đối mặt hiểm cảnh như thế, tiểu tử kia đều có thể xuất ra mưu kế như vậy vượt qua trận đấu vòng này, điều này thật sự là rất rất giỏi.
“Yên tâm đi, xét đến cùng cũng chỉ là âm mưu mà thôi, khám phá cũng không đáng giá nhắc tới.” Tào Chính Bân cắn răng nói, “Trận tiếp theo là bán kết thi đấu, âm mưu của hắn đã sớm bị mọi người đều biết, đến lúc đó muốn thi triển cũng thi triển không ra.”
“Cuộc tranh tài cuối cùng, hắn phải thua không thể nghi ngờ.”
Lời của hắn chém đinh chặt sắt.
Một đám đệ tử hạch tâm đều chấp nhận sâu sắc, yên lặng gật đầu.