TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 442: Không Thiếu Tiền

Vấn đề nếu làm như vậy thật sự quá ngốn tiền.

Cái gọi lại đại pháo, bom nơtron đều giá vạn lượng hoàn kim, ngàn viên đạn đạo đồng thời bạo phá, cái này cần tốn biết là bao nhiêu tiền a. Ít nhất cũng ngốn vài trăm triệu đồng liên bang đi, vừa nổ tung lên thì số tiền này đều không còn.

Chứ đừng nói tới nguồn năng lượng của phi thuyền. Có thể sử dụng đạn đạo hạt nhân, còn năng lượng lazer linh tinh, nếu như mà khởi động thì tiền cũng như nước Hoàng Hà ào ào chảy đi.

Dù cho cảnh sát liên bang cũng không dám dùng tiền như vậy. Dù sao bộ ngành của bọn họ cũng có dự toán chi phí, nếu như vì để diệt bọn trộm cướp mà phải đánh đổi quá lớn, cái được không đủ bù đắp cái mất thì bọn họ cũng đành từ bỏ.

"Thiếu gia à, có phải làm như vậy sẽ phải chi tiền quá nhiều đi nha?" Người đàn ông trung niên cũng không nhịn được hỏi.

"Cái là tiền đầu tư ban đầu để ta dương danh lập vạn, vì nổi danh, trở thành nhân vật có tiếng ở trong trường, thì số tiền ta bỏ ra bất quá của chỉ là một sợi lông trên chín con trâu mà thôi"

"Thật ta cũng không cần giấu giếm, nhà ta cái gì không có chứ tiền nhà ta có rất nhiều"

Hắn lộ ra một bộ dáng dấp ta đây chính là cường hào

Mọe nó, thật là một tên cường hào ác bá!

Người xung quanh nghe được mặt đều tái xanh, đố kỵ muốn đòi mạng, bọn họ vì vài vạn đồng liên bang liều sống liều chết, có thể còn phải trả giá nặng nề, trái với pháp luật, còn phải bị liên bang truy nã.

Vậy mà tiểu tử này ngược lại tốt phước, đem tiền bạc chẳng coi là tiền. Mấy trăm triệu đồng liên bang nói quăng là quăng ngay xuống nước, chênh lệch giữa người so với người thật sự là quá to lớn. Ông trời thật sự là quá bất công đi mà.

Giờ phút này thì người đàn ông trung niên mặc áo đen cũng đã hiểu rõ ràng, tên tiểu tử này chính là con cháu một gia tộc phú hào nào đó, một tên công tử bột, trong nhà cơ bản là không thiếu tiền, ngậm chìa khóa vàng mà lớn lên.

Nhân vật như vậy đi tới thành Tây Hoang, chỉ đơn giản là về trường học mua danh chuộc tiếng, làm mưa làm gió, còn thuận tiện tán gái, có lẽ là vì thế nên mới tìm đám Truy Phong Tặc khai đao, giết gà dọa khỉ.

"Được rồi"

Người đàn ông trung niên mặc áo đen trầm giọng nói: "Chuyện này quan hệ trong đại, dù sao thì Truy Phong Tặc cũng là đám cướp tiếng tăm lừng lẫy đã lâu, muốn truy tìm tung tích, giá trị nguy hiểm đánh đổi cũng quá lớn, dù sao Bang Vô Pháp chúng ta không không cách nào chống lại đám Truy Phong Tặc trả thù. Hơn nữa muốn điều tra cần tốn thời gian".

"Chính vì vậy mong rằng thiếu gia ngươi có thể chờ đợi thêm một khoản thời gian, hơn nữa cần phải tốn một ức đồng liên bang."

Hắn cố tình chém giá cao, hy vọng có thể cắt con dê béo này một khoản

"Ức là số lượng nhỏ mà thôi.

Hạ Bình cơ bản không cần để ý đến giá cả kêu ầm lên: "Cuối cùng là phải chờ đợi bao lâu, ta với đám bạn bè còn hẹn chơi mạt chược a, hành trình rất bận rộn a"

"Nếu như Bang Vô Pháp làm không được thì ta tìm những bang hội khác, ta thật không tin vài ức đập xuống, mà còn không truy tìm được đám chuột cống Truy Phong Tặc"

Hắn lộ ra bộ dáng thiếu kiên nhẫn

Người xung quanh khóe miệng co giật, thì ra tên đại thiếu gia này coi việc đến diệt Truy Phong Tặc cũng đơn giản như là chơi game, chỉ cần nạp tiền xoát cấp quá đơn giản. Thật là quá xem thường Truy Phong Tặc đi mà.

Tốt xấu gì đám Truy Phong Tặc này cũng là đám cướp khét tiếng. Nói ra như vậy thật là không nể mặt mũi đi mà.

"Yên tâm"

"Nghe thấy Hạ Bình khinh bỉ Bang Vô Pháp, ánh mắt của người đàn ông trung niên lộ ra một tia rét lạnh. Nhưng mặt hắn không có chút nào biến sắc nói: "Nếu nói đến việc mua bán tin tức thì Bang Vô Pháp ở thành Tây Hoang nói là thứ hai không ai dám thứ nhất"

"Thời gian chỉ cần một ngày là được rồi"

Ngữ khi hắn chặt đinh chém sắt

"Vậy thì tốt, ta sẽ chờ các ngươi một ngày". Hạ Bình nói: "Ta đang ở khác sạn Ánh Sao ở thành Tây Hoang, phòng tổng thống, có tìn tức gì thì đi đến đó báo ta"

Hắn nói xong liền đi khỏi tổng bộ của bang Vô Pháp

"Tiểu tử này quả thật là đại gia, xem tiền như rác?" Người đàn ông trung niên áo đen ánh mắt lấp lóe, dò hỏi thuộc hạ bên cạnh.

Thuộc hạ bên cạnh lập tức nói: "Đúng là đại gia, người mang hắn đến đây là con chuột Hồ Tam tiếng tăm lừng lẫy khắp thành Tây Hoang, hắn tận mắt thấy tên này cưỡi Quang Thần Hào mà đến".

Tuy rằng chỉ trong chút thời gian ngắn, hắn đã đem tất cả tin tức của Hạ Bình điều tra thất thất bát bát.

"Quả thật là đại gia, ngay cả phi thuyền Quang Thần Hào cũng đều lái tới"

"Có người nói giá Quang Thần Hào trị giá ít nhất cũng 30 tỉ đồng liên bang"

"Chưa hết, không phải nói hắn toàn lắp vũ khí công nghệ cao trên phi thuyền sao, phỏng chừng nếu như vũ trang đến tận răng thì cũng phải tiêu tốn 500 ức đồng liên bang trở lên"

"Chà chà, có hỏa lực như thế, thì dù cho hắn có là tên ngu ngốc, cũng có thể dựa vào vũ khí này chếm giết hết đạo tặc, thổ phỉ. Hoàn toàn chính là thực lực nghiền ép, xem ra Truy Phong Tặc lần này xui xẻo rồi"

"Hừ, bất quá chỉ là cậu ấm dựa vào bậc cha chú mà thôi, không còn gia đình, hắn chỉ là cục shit ven đường"

Mọi người bình luận sôi nổi, đều đa phần là ước ao ghen tị với Hạ Bình.

"Bất quá chủ quản à"

Chủ quản đứng bên cạnh ánh mắt lấp lóe: "Truy Phong Tặc dù là giặc cướp, không chuyện ác nào là không làm, giết người như ngoé, thế nhưng Truy Phong Tặc hàng năm cướp bóc bảo vật đều giao cho bang Vô Pháp của chúng ta đem bán ra. Trong đó chúng ta thu được chỗ tốt cực lớn."

"Có thể nói là phi tang vật phẩm của Truy Phong Tặc cướp được hàng năm chiếm hơn một nữa lơn nhuận của bang Vô Pháp chúng ta"

"Nếu như tung ra tin tức sào huyệt của Truy Phong Tặc ra ngoài thì bang Vô Pháp của chúng ta sẽ bị tổn thất nặng nề a".

Bọn họ cùng Truy Phong Tặc đã sớm cấu kết nhau như cá với nước.

Trên thực tế không chỉ có bang phái bọn họ như vậy, mà ngay cả các bang phái khác cũng cấu kết với đám đạo tặc lớn nhỏ khác nhau, thông qua việc cướp bóc thương đội và người đi đường mạng lại lợi nhuận cực lớn.

"Vấn đề là từ chối tiểu tử kia không được, nếu như từ chối, hắn sẽ đi tìm những hắc bang khác hỗ trợ. Tên thủ hạ vừa xiết chặc nấm đấm vừa nói "Mặc dù sào huyệt của Truy Phong Tặc vô cùng bí ẩn, nhưng cũng không chắc là những hắc bang khác không biết được".

"Dưới số tiền treo giải thưởng lợi dụ, đều có khả năng lộ ra ánh sáng"

"Dù sao thì hắc bang khác cũng không có hợp tác với Truy Phong Tặc, quan hệ cũng không mật thiết, hoàn toàn có thể đem bán chúng ta"

Hắn cũng đã nói rõ ra nguy hiểm nếu không hợp tác với Hạ Bình

"Đúng thật là với việc treo giải thường lớn, sào huyệt Truy Phong Tặc thế nào rồi cũng lộ ra"

"Dù cho Bang Vô Pháp của chúng ta cũng chưa chắc đoàn kết thành một khối, dưới số tiền lớn treo giải thưởng, chưa chắc người trong bang không đem bán chúng ta"

"Tiểu tử kia mặc dù là một tên ngu ngốc, nhưng hắn nắm giữ Quang Thần Hào, ngay đến cả Tông Sư cũng có thể giết chết, uy hiếp này quả thật là quá lớn"

Chuyện này nhất định phải cẩn thận, nếu không Truy Phong Tặc rất có thể sẽ bị tiêu diệt

Không ít người nghị luận sôi nổi, sắc mặt nghiêm túc, đánh chết bọn họ cũng không ngờ rằng bọn họ đang bị tên công tử bột này đẩy vào chỗ chết.

Có lúc sức mạnh đồng tiền vô cùng khủng khiếp, chỉ cần đủ nhiều, ngay cả tông sư cũng có thể bị giết chết.

Những người này đều lẫn nhau đối mắt, lẫn nhau hoài nghi, đừng nhìn dáng vẻ bề ngoài mọi người cùng là một khối, nếu như tên công tử bột kia lấy ra mấy trăm triệu treo giải thưởng, bảo đảm thế nào cũng có người đem bán bang Vô Pháp.

Dù sao cầm vài ức trong tay, bọn họ hoàn toàn có thể đến thành thị khác sinh tồn, an cư lạc nghiệp, cưới vợ sinh con.

"Hừ, chuyện này phải hoàn toàn bảo mật, không được tiết lộ ra ngoài, ta phải cùng bang chủ bàn bạc cẩn thận" Người đàn ông trung niên mặc áo đen nói.