"Mau lui quân!" Yến Ung cố giữ vẻ mặt bình thản, không một chút chần chừ, lập tức dẫn hơn một ngàn binh sĩ nhanh chóng rút lui.
Lẽ dĩ nhiên, để cho các đồng đội ở phía sau lưng núi có đủ thời gian dựng lên những hàng rào gỗ chặn ngựa, hắn cố tình chọn những lối đi gần rừng cây để vòng tránh, không ngừng tìm cách kéo giãn khoảng cách với đám kỵ binh Bắc Địch.
Chỉ tiếc một nỗi, sức chân người làm sao bì kịp với sức ngựa.
"Thủ lĩnh, kỵ binh Bắc Địch sắp đuổi kịp rồi!"
Vút! Vút! Vút!
