TRUYỆN FULL

[Dịch] Người Vớt Xác

Chương 138: Hóa Rồng (2)

“Bạn anh có nói người đứng sau Trần Đông Phương là ai không?” Tôi hỏi.

“Không, chỉ nói là một đại lão vô cùng lợi hại, khả năng lớn là người nào đó trong Tứ cửu hoàng thành. Những năm này mà có thể tranh cướp được miếng bánh ở Thượng Hải thì quả thật không đơn giản.” Bàn tử nói.

“Hiện giờ có một cơ hội ngàn năm hiếm có, có thể khiến anh quen biết với đại lão sau lưng Trần Đông Phương, thậm chí còn có thể trở thành khách nhà họ anh có làm không?” Tôi nhìn Bàn tử nói.

Bàn tử ngẩn ra một lúc hỏi: “Cậu đang nói cái con khỉ gì thế?”

“Tôi thực sự không lừa anh đâu, cái cô gái mà Trần Thạch Đầu mua về ấy, Trần Đông Phương gọi cô ta là đại tiểu thư, Bàn tử anh chỉ cần tán đổ cô ta thì Trần Đông Phương có cái đếch gì chứ?” Tôi cười lớn nói với Bàn tử.

“Con mẹ cậu!” Bàn tử vừa cười vừa mắng, nhưng anh ta cũng lập tức hiểu được lời tôi nói. Anh ta chỉ vào chú Trụ tử đang nằm trên giường nói: “Đây là lý do tối hôm đó ông ta bảo cậu ngủ với cô ta?”

“Khả năng cao là vậy.” Tôi nói.

Tôi nhớ tới dáng vẻ trước kia của chú Trụ tử, lại nhìn bộ dạng đang nằm trên giường bệnh hiện tại trong lòng không khỏi cảm thấy chua xót. Hành động tối hôm đó của chú ấy tuy rằng rất liều lĩnh nhưng xuất phát từ trong tâm can là đều muốn tốt cho tôi.

“Cũng may là hôm đó cậu nhẫn nhịn không làm gì nhé, chứ không có lẽ tặc vương cậu sẽ trở thành thái giám cuối cùng ở cái đất nước Trung Quốc này.” Bàn tử cười lớn.

Tôi đùa giỡn với Bàn tử nói: “Bàn tử này, nói thật giờ không cần biết là anh trai tôi hay Trần Đông Phương thì đều không muốn sông Lạc Thủy bị cạn nước, anh nói xem liệu xây cái miếu Quan Nhị Gia có ngăn được quỷ hạn hán không?”

“Việc này cũng không chắc chắn lắm, nhưng có lẽ không phải vấn đề gì quá lớn. Mấy ngày nay trong thôn có xảy ra chuyện gì không?” Bàn tử hỏi.

“Chuyện khác thì không có, nhưng nhà Trần Đông Phương xảy ra một chút chuyện. Cũng không phải là Trần Đông Phương, là ông Ba.” Tôi nói.

“Chuyện gì thế?” Bàn tử hỏi.

Tôi đang định mở miệng chuẩn bị kể vụ người giấy ngựa giấy quan tài đá thì đột nhiên nhớ ra đây là những bí mật tuyệt đối không thể nói ra đối với Trần Đông Phương. Chú ta gọi tôi tới chắc chắn vì mối quan hệ với anh trai tôi, nếu giờ mà tôi nói cho Bàn tử thì có vẻ không thích hợp lắm. Tôi không sợ Trần Đông Phương sẽ giết tôi diệt khẩu, chỉ là cảm thấy nếu nói ra thì không được trượng nghĩa cho lắm liền lập tức uyển chuyển nói: “Thì là lúc ông Ba hạ huyệt có xảy ra một số chuyện ngoài ý muốn.”

Sau đó tôi kể những chuyện kỳ lạ trong tang lễ của ông Ba từ lúc đưa tang cho đến lúc hạ huyệt chôn xong cho Bàn tử nghe, chuyện này cả thôn cùng biết, cũng không được coi là bí mật gì. Bàn tử nghe xong chau mày hỏi: “Trần Đông Phương nói sao?”

“Ông ta nói đám rắn đó là liệt tổ liệt tông nhà họ Trần, bởi ông Ba sơ suất trong vụ bảo vệ bia đá đầu rồng nên từ chối cho ông Ba vào phần mộ Trần gia. Tôi có hỏi ông ta tại sao biết đó là tổ tông Trần gia thì ông ta nói rất mơ hồ là do cảm giác.” Lúc đó tôi quả thực muốn hỏi ý kiến của Bàn tử, giờ vừa hay sẽ được nghe thầy pháp có cách nhìn như thế nào đối với chuyện này.

Bàn tử đứng dậy, lông mày càng nhíu sâu, qua một lúc nói: “Rắn, nhưng đó là rắn nhỏ!”

Nói xong chưa kịp để tôi phản ứng anh ta lại hỏi: “Trên đầu con rắn lớn nhất có mào không?”

“Mào gì?” Tôi hỏi

“Là cái mào giống trên đầu gà trống ấy.” Bàn tử nói.

Tôi nghĩ ngợi rồi lắc đầu: “Hình như không có.”

Bàn tử thở hắt ra một hơi, nhưng vẻ mặt vẫn rất suy tư nói: “Nếu thực sự tổ tiên nhà họ Trần hóa thành rắn cho thấy người đứng đầu Trần gia tiếp nhận sức mạnh phong thủy cực lớn. Rắn một mào phong Mãng, rắn hai mào phong Giao, rắn ba mào có thể hóa rồng. Từng có lời đồn xác tổ tiên hóa rắn, nhưng điều này chỉ xảy ra ở trong hang rồng có phong thủy mạnh nhất. Phong thủy ở Phục Địa Câu không tồi, Bàn tử tôi cũng nói mắt phong thủy sẽ sinh ra quý nhân, nhưng cũng không thể tốt đến mức có thể hóa rồng được, chuyện này không thể xảy ra!.”