"Ồ, vị đạo hữu này là?"
Ánh mắt Vương Trường Sinh đặt ở trên thân lão già áo bào đen, ở trong ấn tượng của hắn, hắn cũng chưa từng gặp lão già áo bào đen.
"Lão phu Mặc Vân Tử, ra mắt Vương đạo hữu, lão phu đã sớm nghe nói đại danh Thái Hạo chân nhân, hôm nay vừa gặp, quả nhiên danh bất hư truyền."
Lão già áo bào đen cười mỉm nói, giọng điệu thân quen, một bộ dáng rất tự nhiên trở nên quen thân.
Vương Trường Sinh hơi sửng sốt, hắn vẫn là lần đầu tiên gặp phải loại tình huống này, liên tưởng đến vẻ mặt vui sướng trên mặt Vương Thanh Linh, Vương Trường Sinh mơ hồ đoán được cái gì, hắn cũng không nói toạc ra ôm quyền cười nói: "Thì ra là Mặc đạo hữu, thất kính thất kính."