“Ăn chậm thôi, ăn chậm thôi…”
Trong tiếng nói đầy kinh ngạc liên tục vang lên, Lý Phàm nuốt tất cả vỏ trứng vỡ vào bụng.
Năng lượng nóng bỏng tuôn ra từ bụng, không ngừng lưu chuyển khắp cơ thể.
Luồng sức mạnh này vô cùng tinh khiết, vốn dĩ Lý Phàm đi đứng còn loạng choạng, nhưng chỉ một lát sau, hắn đã có thể nhảy nhót tung tăng.
“Wow... Quả không hổ là hậu duệ Thần Điểu, thật lợi hại. Mới vừa nở không lâu đã có thể tự đi rồi! Vậy chẳng bao lâu nữa, ta có thể cưỡi nó bay rồi?”