Như thường lệ, hiện tại đang có rất nhiều tu sĩ chờ đợi trận chiến của họ bắt đầu!
Khi Lục Diệp bên này đang bận rộn truyền tin với mấy nữ nhân, bên ngoài một động phủ nào đó ở Thiên Tu La Giới, một gã hán tử thân hình vạm vỡ, khoác áo choàng da thú, sừng sững như một tòa tháp sắt. Gã để trần lồng ngực, trên đó có một hình xăm đầu hổ đang gầm thét, sống động như thật. Tóc gã đã cạo trọc, chỉ chừa lại một mảng tóc dài sau gáy được tết thành một bím nhỏ.
Gã nhấc bàn tay tựa quạt mo, vỗ mạnh vào cửa động phủ trước mặt, khiến động phủ rung lên bần bật, miệng gào lên: “Cổ Sênh, mở cửa!”
Bên trong lập tức truyền ra một giọng nói đầy bực dọc: “Trong nhà không có người!”
Gã tráng hán tựa tháp sắt cười toe toét: “Bớt nói nhảm, mau mở cửa, gia gia đến thăm ngươi đây.” Gã tiếp tục vỗ cửa bần bật.