Gã Nguyệt Dao Trùng tộc cuối cùng cũng hiểu, vì sao Tinh Túc của bản tộc lại không phải là địch một hiệp của nhân tộc này. Tốc độ và lực lượng khủng bố như vậy căn bản không phải một Tinh Túc hậu kỳ có thể có được. Lại thêm trường đao sắc bén của đối phương, dù là giáp xác của Trùng tộc Tinh Túc, cũng không thể chống đỡ được nhát chém của hắn.
Dù gã là một Nguyệt Dao, giáp xác vậy mà cũng bị chém bị thương. Tuy nhiên, vết thương như vậy đối với gã mà nói căn bản không có bất kỳ ảnh hưởng nào.
Ngoảnh đầu nhìn lại, chỉ thấy bóng dáng Lục Diệp đứng yên cách đó mấy dặm, lẳng lặng nhìn chằm chằm gã.
Bốn mắt nhìn nhau, một kẻ ánh mắt tóe lửa, một kẻ ánh mắt trầm tĩnh.
Đấu được! Đây là cảm giác của Lục Diệp sau một lần giao phong với đối phương. Dù sao giờ phút này hắn đang trong trạng thái Ly Thương phụ hồn, có thể phát huy thực lực vượt xa bản thân, nhưng cảnh giới chênh lệch, vẫn phải cẩn thận một chút.