Một gã Nguyệt Dao lại bị một Tinh Túc chém đứt một cánh tay, cho dù gã có chút sơ ý, chuyện này cũng không nên xảy ra. Đây quả là sỉ nhục tột cùng, nếu trở về sẽ bị các Nguyệt Dao Trùng tộc khác cười nhạo suốt đời.
Chịu nỗi nhục nhã tột cùng này, nếu không giết Lục Diệp, sao có thể trút được cơn thịnh nộ trong lòng?
Nhưng còn chưa kịp xông đến trước mặt Lục Diệp, gã đã đối diện với một đôi mắt lạnh lùng.
Nguồn gốc của ánh mắt ấy không phải từ Lục Diệp, mà là từ Nha Nha vẫn luôn được hắn ôm trong lòng.
Nha Nha vốn rất ngoan ngoãn nghe lời, Lục Diệp trước đó bảo cô bé chớ nóng vội, cô bé liền yên lặng cho đến tận lúc này, cho đến khi Lục Diệp bị gã Nguyệt Dao Trùng tộc kia một quyền đánh bị thương.