Phong Linh tiên tử nghe vậy cười khẽ, nhẹ nhàng lắc đầu nói: “Lần này ta đến là mang theo thành ý rất lớn.”
“Đại Nguyệt phủ nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, sau này đạo hữu chắc chắn còn có ngày phải giao thiệp với Bái Nguyệt Tiên Thành của ta, ta không muốn sau này gặp lại đạo hữu lại phải quyết một trận sinh tử.”
Nói rồi, Phong Linh tiên tử ngừng lại một chút, nói: “Đến cảnh giới của chúng ta, kỳ thực mỗi lần ra tay đều sẽ gây ra hậu quả khôn lường.”
“Trừ phi là ma đạo hoặc tán tu bất chấp tất cả, nếu không ai có thể ra tay mà không chút kiêng dè? Tô đạo hữu thấy có phải không?”
“Cũng như Ngu gia, lần này Ngu gia tuyên bố muốn thoát ly khỏi Bái Nguyệt Tiên Thành, việc này đối với Bái Nguyệt Tiên Thành cũng sẽ tạo ra một vài ảnh hưởng, thế nhưng, Bái Nguyệt Tiên Thành của ta lại không hề ra tay với Ngu gia.”