Bởi vì, ai cũng có điểm yếu.
Nếu Tô Du không có tộc nhân hay bằng hữu thì còn đỡ, kẻ chân đất không sợ kẻ mang giày.
Nhưng Tô Du bây giờ rõ ràng không phải chân đất.
Điểm này, Tô Du đã hiểu.
Tiễn Tu Ngữ đạo nhân đi rồi, Tô Du trầm tư một lát, hàng mày giãn ra, thầm nghĩ: “Cái gọi là chân đất không sợ mang giày, đó chẳng qua là do thực lực không đủ.”