Trong đêm tối mịt mùng, Tiêu Kiệt gấp gáp xuyên qua các ngõ ngách, tìm kiếm con mồi trên những con phố tăm tối.
Mùi thức ăn tràn ngập khứu giác của hắn, bản năng săn mồi khiến hắn rục rịch không yên.
Nhưng Tiêu Kiệt không vội ra tay, lặng lẽ bước đi trong bóng tối, như một bóng ma trong đêm đen.
Một đôi tình nhân trẻ tuổi lọt vào tầm mắt hắn, hai người quấn quýt trên con đường lát đá, dưới ánh đèn đường, họ nép vào nhau, khe khẽ nói lời yêu đương.
(Chính là bọn chúng! Hai người cộng lại đủ cho ta một bữa no nê.)