Ánh mắt của bà chủ rất lạnh lùng, mang theo cảm giác cự tuyệt người khác từ ngàn dặm, không thể lại gần.
“Ta đến đây để xin một chén rượu.”
Trần Thanh Nguyên ôm quyền nói.
“Vì sao ta phải đáp ứng ngươi?” Bà chủ nhìn ra được những người này đến từ bên ngoài, lạnh nhạt nói: “Lý do.”
Lúc này, Trần Thanh Nguyên không thể không lấy ra phong thư kia.