Duyên lai duyên khứ, bốn chữ rất đỗi bình thường.
Trần Thanh Nguyên ngẩng đầu ngưng thị hồi lâu, tim không tự chủ mà khẽ run lên, không hiểu sao lại nảy sinh vài phần căng thẳng.
"Đát đát đát..."
Ổn định chút cảm xúc xao động kia, Trần Thanh Nguyên sải bước đi vào tửu quán.
Dù trong mắt hai nữ tử nghi hoặc nồng đậm, nhưng không hỏi thêm nữa, cùng theo vào.