Trong sân, A Nọa ôm số vàng Hoắc Hành Viễn đưa tới, cười tươi như hoa: “Vừa hay gần đây vàng bạc ở trần gian dùng hơi nhiều, có chút không đủ. Tiền này kiếm dễ thật.”
Bùi Sơ Vận khẽ nói: “Vừa rồi trong phòng…”
“Hẳn là đang lấy tóc của ta hoặc thứ gì đó tương tự để đi kiểm tra rồi.” Lục Hành Chu cười nói: “Không cần để tâm, chỉ là Huyết mạch cộng minh thuật mà thôi, thứ này mơ hồ lắm, không bằng khoa học được.”
Bùi Sơ Vận không hiểu "khoa học" là gì, cho rằng thân phận của hắn là thật, đương nhiên không sợ kiểm tra, bèn nói: “Thái độ vừa rồi của ngươi, chẳng lẽ thật sự muốn quay về Hoắc gia sao?”
“Sao có thể chứ, chỉ là trêu đùa hắn thôi.” Lục Hành Chu vươn vai: “Bọn họ cho rằng ta hữu dụng, muốn ta trở về… Vậy thì ý nghĩ này sẽ khiến bọn họ gặp đại họa.”