Chu Liên Phong nói: “Bọn ta sẽ theo sát phía sau, nếu có gì bất trắc sẽ lập tức ứng cứu.”
Nghe qua thì có vẻ rất bình thường, nếu trước đó không có cuộc trò chuyện với Thẩm Đường, có lẽ Trương Thiếu Du sẽ thấy hợp lý, nhưng lúc này nghe sao cũng thấy gai tai. Đệ nhất hộ pháp là ngươi, cường giả số một của Phần Hương Lâu là ngươi, người nhận nhiều tài nguyên nhất cũng là ngươi, bây giờ lại bảo ta là kiếm tu nên ta phải mở đường?
Vậy Tần Bất Vọng và Triệu Quy Sơn đâu phải kiếm tu, cớ gì bọn họ lại cùng ta lên trước, mà không phải là ngươi, Chu Liên Phong, cùng ta kề vai xông lên?
Nhìn sang hai bên, trên mặt Tần Bất Vọng và Triệu Quy Sơn đều mang một nụ cười như không cười.
Thường Thanh nói: “Các ngươi còn do dự điều gì? Thiên Hành Kiếm Tông làm sao biết được chúng ta đột kích hôm nay, dù có hộ sơn đại trận cũng phần lớn chưa kịp khởi động, để các ngươi lên trước là cho các ngươi cơ hội lập công!”