Cố Mạch nói: “Ta nghe nói ngươi có bốn tấm tàng bảo đồ, nhưng cũng vô dụng thôi, phải có đủ tám tấm tàng bảo đồ ghép lại mới tìm được Hàn Sơn bảo khố.”
Diệp Thần cười hì hì nói: “Đại ca, tin tức của huynh đã cũ rồi. Ta không chỉ có bốn tấm tàng bảo đồ, ta có tới bảy tấm. Còn một tấm nữa chẳng phải đang ở hoàng cung Càn quốc các ngươi sao? Huynh đi tìm hoàng đế mà lấy, chẳng phải sẽ đủ cả rồi sao?”
Lời này vừa thốt ra, cả ba người Diệp Kinh Lan, Tô Tử Do và Cố Mạch đều lộ vẻ kinh ngạc.
Diệp Kinh Lan vội vàng hỏi: “Ba vị cao thủ thần bí ngày hôm qua là người của ngươi?”
Diệp Thần ngơ ngác đáp: “Cao thủ thần bí nào?”