Bởi vì nam tử này trông da bọc xương, thật sự như một cỗ thi thể khô đang di động.
"Trưởng lão, trưởng lão!"
Nhìn thấy Hồng Minh Điền, Trần Tứ ngỡ như thấy cứu tinh, vội lao tới, nào ngờ Hồng Minh Điền cũng giật nảy mình, một chưởng đẩy ra, liền hất văng gã xuống đất.
Trần Tứ ngã sõng soài, há miệng thở dốc, không sao gượng dậy nổi.
Đoạn Vân vừa định tới xem xét, đã phát hiện gã tắt thở.