Chẳng bao lâu sau, chiếc giường khẽ rung lên.
Ả ta rất hiểu chuyện, không gây ra tiếng động lớn.
Sau một hồi mây mưa, Trần Tứ ôm ả ta ngủ thiếp đi.
Hắn ngủ rất yên bình, tựa như đã trở về cố hương.
Trở về thôn xóm ấm áp ấy, phụ mẫu muội muội đều còn, hắn vẫn là một nông phu siêng năng.