Sừ Hòa chân nhân dẫn Hiểu Ngư đi dọc dược viên, chỉ cho hắn xem các loại thảo dược, vừa đi vừa giới thiệu: “Thanh Minh vốn là nơi Thủy Mộc song sinh, đặc biệt thuận lợi cho sinh linh sinh sôi nảy nở. Sau này Hoàng Vân Tổ Sư lại tọa hóa tại đây, vì mảnh thiên địa này mà tăng thêm một Kiến Mộc đại đạo, biến Giáp Mộc Sinh Huyền thành Kiến Mộc Sinh Huyền, uy năng lại càng thêm mạnh mẽ.
Bởi vậy dược viên hiện giờ so với bản sơn chỉ còn kém một chút, nếu có thêm thời gian, việc vượt qua bản sơn cũng chẳng phải là không thể.”
Hiểu Ngư tất nhiên thán phục, sau đó lấy đơn thuốc do Từ Hận Thủy viết đưa cho Sừ Hòa chân nhân xem, thành tâm thỉnh giáo nên dùng loại dược liệu nào, dược hiệu bao nhiêu năm là thích hợp.
Mấy vị thuốc này đều dùng cho người thường, mạnh nhất cũng chỉ đến Chú Thể nên dược liệu ngược lại không thể có tuổi đời quá cao.
Dù vậy, một viên đan dược cũng phải hóa thành đan khí, dùng rượu mạnh hòa tan rồi mới cho người thường uống được. Mỗi viên thuốc ít nhất phải chia cho ba trăm người thường mới không xảy ra chuyện.