Hoàng Dục được cứu rồi, nhưng hắn không dám tin vào tất cả những gì đang thấy trước mắt.
Giờ phút này, ba người đứng giữa một đám hải thú, những quái vật mạnh mẽ, khát máu kia lại làm như không thấy bọn hắn, dù cho chúng có bơi qua bên cạnh, dòng nước do chúng tạo ra cuốn bọn hắn đi, nhưng chúng lại tuyệt nhiên không hề tấn công.
Nếu như tất cả đều không tấn công thì thôi đi.
Nhưng Hoàng Dục tận mắt chứng kiến càng ngày càng có nhiều tu sĩ chết trong bụng của đám hải thú này, hóa thành chất dinh dưỡng của chúng.
Trong tình huống tỉnh táo này, dù cho kẻ đần độn đến đâu cũng có thể nhìn ra vấn đề nằm ở đâu.