Ngô Mông biết, giờ đây dù hắn có nói gì, cũng không thể giải thích được sự ngẫu nhiên trong đó.
Dù hắn có bản lĩnh thông thiên, cũng không thể nào điều khiển nhiều hải thú đến tập kích đám tu sĩ này.
Huống hồ, chính hắn cũng bị thương trong cuộc tập kích!
Đối diện với lời chất vấn, hắn chẳng những không dừng tay, ngược lại còn tấn công càng thêm hung hãn, lăng lệ, không hề lưu tình chút nào.
Hắn chính là muốn đuổi cùng giết tận những kẻ trước mắt, tuyệt không thể để bọn họ sống sót trở về Trung Châu!