Khâm sai Tề đại nhân tiếp một câu ‘Tế Quản Học Nan Thành’, dẫn tới quanh đó một mảnh xì xào thất vọng.
Nhưng câu này của ông dù sao cũng coi như qua được.
Vấn đề là, Tống Tri Phủ ngồi phía dưới khâm sai đại nhân.
Khâm sai đại nhân đã mất mặt, ông ta nào dám thể hiện bản thân?
Đừng nói bài thơ liên cú vịnh ve tiếp đến đây, đã khiến Tống Tri Phủ áp lực tăng bội, lạc mất phương hướng, chẳng biết nên đối lại thế nào.