Trong một khoảnh khắc, hắn nghi ngờ yêu nữ đã bị người khác nhập vào.
Vốn dĩ hắn định không quan tâm đến nàng một ngày, coi như báo lại cái thù lần trước.
Nhưng khi nàng nắm lấy tay áo hắn, uốn éo thân hình kiêu hãnh, nhìn hắn bằng đôi mắt to ngấn nước, vẻ mặt đau khổ mang theo sự hối hận, bảo hắn đừng tức giận… hắn thực sự chịu không nổi.
Không thể chịu đựng được chút nào.
Yết hầu của Lý Ngọc khẽ động, hắn vô ý thức nhìn đi chỗ khác, nói: “Thôi bỏ đi, tha thứ cho cô lần này, lần sau không được như vậy nữa…”