Trên chiếc thuyền tranh, sắc mặt của tổ sư Huyền Chân vô cùng tệ, nhưng vẫn chưa đến vòng cuối cùng, bà cần phải ổn định lại cảm xúc của mình.
Bà liếc nhìn Lục Thái Nhất, đối phương đang nói chuyện cùng với kẻ mạnh tầng Nguyên Anh của Thiên Đạo tông, không nhìn ra được một chút căng thẳng nào, tựa như mọi thứ đã được biết trước.
Lúc này, trong các đệ tử đang quan sát ở các đỉnh xung quanh, đột nhiên truyền tới một trận hô vang.
Ánh mắt của tổ sư Huyền Chân hướng về phía màn nước trong không trung, giữa những cái tên dày đặc, có một cái tên đang ngược dòng với tốc độ cực nhanh, vượt qua tất cả mọi người, cuối cùng yên vị ở vị trí số một.
“Lý Ngọc, bảy viên cực phẩm, ba viên siêu phẩm.”
Cái tên quen thuộc này khiến bà khẽ giật mình.
Ngay cả kẻ mạnh tầng Nguyên Anh của Thiên Đạo tông cũng phải thốt lên trong sự bất ngờ: “Lý Ngọc. Đây là người đứng đầu trong cuộc tranh tài luyện đan học đồ lần trước, không ngờ hắn cũng có thực lực luyện chế đan dược cấp một…”
Bản thân ông ấy cũng là luyện đan sư, rất quan tâm đến mọi thứ về đan đạo trong Côn Lôn, cũng từng nghe qua cái tên Lý Ngọc này.
Lục Thái Nhất cũng hơi kinh ngạc một chút, nhưng không quá để tâm, độ khó của Bảo Nguyên Đan không bằng khi so với Đoạn Tục Đan và Dưỡng Nhan Đan, đứng đầu trong vòng này cũng chẳng có gì hay.
Việc Lý Ngọc đột nhiên leo lên hạng nhất cũng tạo ra một chủ đề cho các đệ tử xung quanh đang theo dõi.
Dù sao thì Lý Ngọc cũng rất nổi tiếng trong số các đệ tử cấp thấp của Côn Lôn, danh tiếng rất tốt, đây là đề tài mà mọi người thường xuyên thảo luận.
“Lý sư đệ hạng nhất rồi!”
“Hắn luyện chế đan dược cấp một khủng cỡ đó sao?”
“Ha ha, không biết phải không. Những đan dược khác thì ta không dám nói, nhưng nếu là Bảo Nguyên Đan, đó có thể coi là đan dược sở trường nhất của Lý sư đệ.”
“Vừa nhìn vị sư huynh này là biết người trong đạo, Bảo Nguyên Đan của Lý sư đệ, một viên chấp ba viên, ai dùng thì người đó biết!”
“Mọi người đã từng trải nghiệm hiệu quả của Bảo Nguyên Đan cực phẩm chưa? Sáu canh giờ, chẵn sáu canh giờ lận đấy. Sau khi xong việc, đạo lữ của ta đã thưởng cho ta một nghìn linh tệ. Nếu như thêm nhiều lần nữa, trước khi đạo lữ của ta hai trăm năm mươi tuổi, ta có thể lên được Trúc Cơ…”
“Ta sẵn lòng gọi hắn là nam nhân luyện Bảo Nguyên Đan đến mức cực hạn!”
Cũng có đệ tử vẻ mặt vô cùng phiền não, hối hận nói: “Sớm biết vậy thì ta đã không mua trong tông môn rồi, Lý sư huynh ở đâu vậy, sau này ta muốn mua Bảo Nguyên Đan, ta sẽ đến tìm huynh ấy…”
Trong vòng thứ hai của cuộc thi, việc Lý Ngọc nhanh chóng leo lên hạng nhất cũng thu hút sự chú ý của một vài luyện đan sư nhất phẩm trong cuộc tranh tài này.
Tất nhiên bọn họ đều đã nghe qua chuyện Lý Ngọc đứng đầu trong cuộc tranh tài luyện đan học đồ, tuy nhiên lần đứng đầu đó phần nhiều là dựa vào may mắn mà thôi, nhưng lần luyện Bảo Nguyên Đan này không chỉ đơn giản là dựa vào may mắn.
Một lần luyện mà có thể tạo ra được bảy viên cực phẩm, nhân vật là chủ đề bàn tán của các đệ tử cấp thấp trong tông môn này quả thực cũng có tài cán.
Thế nhưng, từ biểu hiện của vòng đầu tiên có thể thấy, thiên phú của hắn cũng không nhiều. Nếu so với những thiên tài đỉnh cao như Phương Tiến hay Trần Thuật, khoảng cách giữa hắn với bọn họ vẫn còn kém xa, có thể do Bảo Nguyên Đan vừa hay lại là đan dược thuộc sở trường của hắn, cho nên hắn mới phát huy tốt như vậy, và tạm thời đứng hạng
Phương Tiến, người bị Lý Ngọc ép xuống vị trí thứ hai, chỉ nhìn chằm chằm vào cái tên đó rồi không quan tâm nữa.
Đan dược cần luyện chế trong vòng cuối cùng của cuộc tranh tài này chính là Trú Nhan Đan, độ khó còn cao hơn nhiều so với Đoạn Tục Đan. Hắn thừa nhận Lý Ngọc có may mắn trong việc luyện chế Bảo Nguyên Đan, nhưng khi đối mặt với đan dược còn khó hơn cả Đoạn Tục Đan, thứ cần thiết chính là thực lực tuyệt đối, vận may của Lý Ngọc cũng chỉ đến đây thôi.
Hơn một canh giờ trôi qua, cuộc tranh tài trong vòng thứ hai cũng đã kết thúc.
Lý Ngọc cuối cùng đã xếp thứ nhất và lọt vào vòng cuối cùng mà không có bất ngờ nào.
Phương Tiến, Trần Thuật, Trương Tín và những đệ tử thân truyền của tám vị luyện đan sư tứ phẩm khác cũng đã thành công bước vào vòng cuối. Người cuối cùng được bước vào vòng cuối có tên là Tống Tri Huyền, cái tên này vô cùng lạ lẫm đối với tất cả các đệ tử Côn Lôn.
“Này, Tống Tri Huyền này, trước đây sao chưa từng nghe nói qua?”
“Có thể đạt được đến vị trí hiện tại chắc cũng rất nổi tiếng, hơn nữa trông cũng trẻ tuổi, rốt cuộc là đệ tử của đỉnh nào vậy?”
“Ta cũng không biết, hình như chưa có đỉnh nào có một vị luyện đan sư nhất phẩm trẻ tuổi như vậy. Với thực lực và độ tuổi của hắn, chắc đã sớm nổi danh rồi…”