Đông Ly nhíu mày, “Thú tổ chi đô?”
“Sao thế, ngươi biết?” Nguyễn Ngữ kỳ quái hỏi.
“Ta… Từng nghe nói.” Đông Ly nói, “Nghe nói nơi đó phong ấn sinh vật viễn cổ thực lực cực kỳ cường đại, trong ý thức của ta từng coi Thú tổ chi đô là thành địa.”
“Giang Khải lại chạy đến Thú tổ chi đô… Lấy thực lực của hắn…” Đông Ly có vẻ hơi lo lắng.
Ngay cả Đông Ly cũng cho rằng Giang Khải gặp nguy hiểm, cuối cùng Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ đã thu lại nụ cười, xem ra lần này Khải đội đã gặp rắc rối.