“Hóa Thần!”
Trong động lặng ngắt như tờ, chỉ nghe Lý Lão Quái nói tiếp: “Thận Lâu Kính này của ta là do ta tìm được trong một bí cảnh, thực ra ngay cả Hóa Thần tu sĩ, nếu không nhìn kỹ cũng sẽ bị đánh lừa, trước kia nó đã cứu ta không ít lần.”
“Vừa rồi vị kia tùy ý liếc một cái, bảo kính này của ta vậy mà lại bị kinh động đến linh tính, người này… tuyệt không phải Nguyên Anh tu sĩ tầm thường.”
Lời này vừa dứt, những người trong động đều đưa mắt nhìn nhau.
“Hóa Thần?” Giọng lão ẩu kia mang theo hoảng sợ: “Ta đã sớm nói, chúng ta cứ sớm bỏ trốn là được rồi, chỉ tại các ngươi tham lam, nhất định muốn trước khi đi phải làm thêm một vụ.”