Lúc Lý Nguyên ngủ với bà chủ, lão bản Chu Đồng Cát của Nhất Thiền các lại cau mày.
Ánh sáng đèn dầu in dấu bóng của một vò rượu bạc trên bàn, bên cạnh bàn còn có ba ly rượu bằng ngọc và hai nam nhân một nữ nhân.
Nữ nhân giơ ngón tay hoa lan lên, lắc nhẹ ly rượu, nhìn rượu ngọt ngào lắc lư trong ly.
Nàng khẽ ngửi một hơi, nói: "Thơm!"
Chu Đồng Cát nói: "Nếm thử hương vị."
Nữ nhân lại đưa rượu đến bên môi, lại hít một hơi, sau đó uống xuống từ từ, nhắm mắt thưởng thức một lát rồi mới mở mắt nói: "Thật ra hương vị không phải là quá ngon, nhưng rượu rất mạnh, hơn nữa rất thuần, điểm này đã đủ để cho nó bán chạy."
Nữ nhân thưởng thức một lát lại nói: "Hẳn là họ nắm giữ một kỹ thuật ủ rượu nào đó, tuyết phôi này chỉ là thành phẩm sơ chế mà thôi, sau này còn có thể sản xuất rượu tốt hơn."
Chu Đồng Cát thở dài một tiếng, lạnh lùng nói: "Đáng tiếc không phải rượu của Nhất Thiền các ta."
Nữ nhân này là người ủ rượu của Nhất Thiền các, hai nam nhân khác thì một người là quản sự, một người là thủ lĩnh hộ viện.
Hôm nay, sau khi quán rượu Hành Vu bắt đầu bán rượu, Chu Đồng Cát liền sai người lặng lẽ tới mua một bình, khi hắn thưởng thức liền mặt mày ủ rũ, sắc mặt âm trầm. Lúc này khi vào đêm mới kéo ba "cao tầng" của Nhất Thiền các tới thương nghị sự tình.
Quản sự do dự nói: "Lão gia, hay là nói với trưởng lão?
Dù sao quán rượu Hành Vu là gia nghiệp của Tiểu Lý gia.
Bây giờ Ngân Khê do hắn trông coi, không dễ chọc."
Thủ lĩnh hộ viện bên cạnh cười hắc hắc, lộ ra hàm răng, hai mắt phóng ra hung quang nói: "Hay là thừa dịp hắc dạ phong cao, dùng một mồi lửa đốt tửu phường của hắn là được, thần không biết quỷ không hay, vậy không phải là xong hết mọi chuyện sao?"
Chu Đồng Cát lại rót chén rượu, hít sâu một hơi nói: "Thật sự là rượu ngon, thật không biết ủ như thế nào?"
"Lão gia, bắt một người về tra hỏi chẳng phải là được sao?” Thủ lĩnh hộ viện lơ đễnh nói tiếp: "Tiểu Lý gia, nói dễ nghe là gia, nói khó nghe không phải cũng là cửu phẩm sao? Ta cũng là cửu phẩm a!
Huống chi trưởng lão lợi hại hơn hắn nhiều. Hắn dám cướp tiền trước mắt chúng ta, không cho hắn biết mặt, hắn thật sự cho là mình có thể chia chén canh."
Chu Đồng Cát không tán thành với ý kiến của gã, mà nói: "Ngày mai đi hỏi thăm trước, Tiểu Lý gia cũng đã ở Ngân Khê hơn nửa năm rồi, tại sao sớm không làm, muộn không làm, hết lần này tới lần khác lại làm tửu phường vào ngay lúc này.
Đi tìm hiểu xem, nếu…… không có gì thay đổi thì ta đi xin chỉ thị của đại ca. Các ngươi liền chuẩn bị bắt người thẩm vấn."
……
Ngày hôm sau.
Sáng sớm.
Hai mươi cân rượu tuyết phôi còn lại bị cướp sạch một cách nhanh chóng.
Không ít tửu khách mộ danh mà đến nhưng không uống được rượu, người thì bất mãn, người thì tiếc nuối, cũng có không ít đành phải uống rượu khác.
Mà mấy bóng dáng lén lút xen lẫn trong tửu khách, lôi kéo tiểu nhị hỏi đông hỏi tây, sau đó đột nhiên lại kêu la lên, lớn tiếng hô to như là "không phải tửu lâu các ngươi bán rượu sao, như thế nào khách nhân tới lại hết rượu? Bảo lão bản các ngươi đi ra!”
Thanh âm càng lúc càng lớn, trong tửu lâu trở nên ồn ào và hỗn loạn.
Quán rượu Hành Vu lập tức có hộ viện ra mặt, nhưng những người này lại giống như điên rồi, chẳng mấy chốc đánh nhau với hộ viện, thủ lĩnh hộ viện của Nhất Thiền các cũng trà trộn ở trong đó.
Lúc này gã mượn hơi rượu hô lớn mấy câu đại loại như "không bán rượu ngon cho chúng ta, nhất định là giấu đi rồi", sau đó vừa hô vừa đẩy mạnh hộ viện và chạy vào trong tửu lâu.
Nhưng chạy tới chạy lui, gã lại đột nhiên đụng phải một bức tường.
Thủ lĩnh hộ viện té ngã trên mặt đất, đặt mông ngồi dưới đất, ngửa đầu nhìn lên, đã thấy một nam tử cao lớn đứng ở cửa sau tửu lâu, hai mắt y hờ hững, tóc hoa râm, bàn tay đè lên đao nhỏ, quanh thân tự mang một cỗ khí tức dọa người.
Thủ lĩnh hộ viện hoảng hốt.
Mà hộ viện quán rượu Hành Vu vội vàng chạy tới, cung kính nói với nam nhân kia là "Chu tiên sinh".
Nam nhân kia gật đầu, sau đó nhắm mắt, chống đao và lẳng lặng đứng trước cửa.
Ngay lập tức, thanh âm trong tửu lâu bắt đầu nhỏ đi.
Thủ lĩnh hộ viện Nhất Thiền các cũng không dám nhiều lời, lặng lẽ bò về, mặt xám xịt chạy.
Nhưng mới chạy ra khỏi tửu lâu, thì đã trực tiếp bị mang đi bởi Vu Mậu và Tiền Đại đang tuần tra.
……
Vào đêm.
Thủ lĩnh hộ viện bước chân khập khiễng, mũi bầm mắt sưng trở lại Nhất Thiền Cư.
Chu Đồng Cát liếc nhìn gã một cái, không nói gì.
Ở Ngân Khê xông vào quán rượu Hành Vu, bị đánh thành bộ dáng như này thật sự rất bình thường, không đáng kinh ngạc.
Cho nên, Chu Đồng Cát cũng không hề phẫn nộ gì, bởi vì đã dự đoán trước rồi.
Ngược lại quản sự bên cạnh đang báo cáo.
"Lão gia, ta đã kiểm tra sơ bộ.
Trong quán rượu Hành Vu có thêm một vị Chu tiên sinh.
Chu tiên sinh này là một cao thủ bát phẩm.
Thủ lĩnh hộ viện nhe răng trợn mắt nói: "Tư, chắc chắn tư, hơn nữa không phải là cao thủ bát phẩm tầm thường."
Quản sự nói tiếp: "Ta nghe nói Chu tiên sinh kia là cao thủ tới từ sư môn của Tiểu Lý gia, hắn không gia nhập Huyết Đao Môn mà là đặc biệt đến tửu lâu."
Chu Đồng Cát hỏi: "Loại chuyện này, làm sao ngươi thăm dò được?"
Quản sự nói: "Người trong quán rượu Hành Vu nói."
Chu Đồng Cát nhíu mày nói: "Xem ra vị tiểu Lý gia kia hy vọng người khác biết chuyện này.
Sư môn của Tiểu Lý gia, vậy chắc chắn cũng có Lý gia, ta đã hỏi qua đại ca, đại ca nói Lý gia đến từ Trung Nguyên, về phần sư môn ngược lại không rõ lắm…… Nhưng khá chắc là môn chủ biết, nếu không cũng không đến mức thu làm cung phụng, hơn nữa còn ủy thác trọng trách.
Hiện tại sư môn Lý gia lại có thêm người, hơn nữa trực tiếp đi tới tửu lâu của Tiểu Lý gia.
Sư môn này không chừng còn có cường nhân khác…”
Thủ lĩnh hộ viện vốn còn muốn báo thù, nhưng bây giờ vừa nghe đã trực tiếp héo rũ.
Quản sự kia đột nhiên lại nói: "Ta còn nghe được một tin tức, nói là Tiểu Lý gia đã phá bát phẩm rồi."
"Cái gì?"
Chu Đồng Cát lập tức kinh hãi đứng lên.
Từ sau khi biết Tiểu Lý gia có liên quan đến quán rượu Hành Vu, y vẫn luôn chú ý người này, cũng hiểu rõ tiến độ tu hành của hắn.
Một năm trước, hắn vẫn là cửu phẩm và tu hành công pháp dã lộ, nhưng bây giờ…
Hắn không chỉ có thay đổi ảnh huyết, mà còn đột phá bát phẩm.
"Làm sao có thể?!"
"Chuyện này……"
Chu Đồng Cát đột nhiên lại đến trước mặt quản sự, hai hàng lông mày nhíu chặt, thần sắc khiếp sợ nói: "Tin tức là thật sao?"
Quản sự kia kinh ngạc nói: "Lão gia, thiên chân vạn xác…… còn có tin đồn, hai ngày nữa Lý gia sẽ chủ trì hôn lễ cho hắn.
Lão gia ngài nghĩ xem, nhất định là Lý gia coi Tiểu Lý gia là truyền nhân y bát, chắc chắn lão cũng không hy vọng trong lòng Tiểu Lý gia bị nữ nhân ràng buộc và quấy nhiễu.
Nhưng cho dù như vậy, lão vẫn bằng lòng chủ trì hôn lễ cho Tiểu Lý gia. Chẳng phải đã nói rõ biểu hiện của Tiểu Lý gia đã làm cho lão hài lòng tới mức không thể hài lòng hơn sao?"
Chu Đồng Cát đặt mông ngồi ở trên ghế, lẩm bẩm nói: "Đây là thiên tài chân chính, không hề kém cạnh huynh đệ Phương gia… vùng nông thôn như phường Tiểu Mặc thế mà lại xuất ra được một thiên tài?"
Quản sự nói: "Lão gia, vậy chúng ta phải làm sao?"