Lý Nguyên không nói gì nói: “Ta nhìn ai bao giờ?”
Diêm nương tử hờ hững, cười nói: “Nhớ đừng chỉ lo cho mình, phải làm cho Tiết tỷ tỷ vui vẻ nữa nha.”
Nói xong, cô liền đẩy nam nhân vào trong phòng rồi chạy đi.
Trong phòng…
Bà chủ nghe thấy tiếng bước chân càng lúc càng gần, nàng không lên tiếng, chỉ thở hổn hển, cho đến khi đệm chăn nhẹ nhàng xốc lên, hô hấp của nàng càng thêm dồn dập.
Chợt, một thân ảnh cường tráng chui vào chăn……
Bóng đêm như ngọn lửa, lặng lẽ bốc cháy…
……
Ngày hôm sau, sớm.
Lý Nguyên tỉnh lại, mỹ phụ trong ngực vẫn còn ngủ ngọt ngào.
Lý Nguyên không đánh thức nàng, mà là nằm ở trên giường, thừa dịp này suy nghĩ chút chuyện.
Hắn theo bản năng nhìn lướt qua bảng điều khiển, thấy một tin tức đang hiện ra:
【 Ngài và Diêm Ngọc trải qua một đêm hài hòa, đạt được điểm trống 7 điểm】
Lý Nguyên sửng sốt.
Thế nghĩa là sao?
Chẳng lẽ…… chỉ cần quan hệ vợ chồng hài hòa, như vậy qua mỗi một đêm đều sẽ tự động thu được điểm?
Bà chủ là Diêm Ngọc vừa ý, cho nên khi bà chủ gia nhập thì sẽ không phá hư hài hòa giữa phu thê bọn họ, cho nên vẫn thu hoạch được điểm?
Ngoài ra, chẳng lẽ ngón tay vàng là chế độ một vợ một chồng, hay tạm thời chỉ trói lại mỗi Diêm Ngọc?
Rất nhiều ý niệm hiện lên, Lý Nguyên lắc đầu, gạt đi tất cả ý niệm.
Cũng được…
Như vậy sẽ thuận tiện hơn nhiều.
Hắn tin tưởng quan hệ giữa hắn và Diêm Ngọc, điểm này khả năng mỗi ngày đều có thể gia tăng.
Trong trăm năm, hắn cũng sẽ nghĩ hết biện pháp để có thể kéo dài tuổi thọ của Diêm Ngọc, và giúp nàng chuyển sang tu hành.
Con đường trường sinh vốn đắng, nếu có thể giúp được người thân, tự nhiên sẽ tận sức lực.
Hắn là thô nhân trong hồng trần phàm tục, về sau là dạng gì thì không biết, nhưng tạm thời còn không có ngộ cái gọi là thái thượng vong tình, thân nhân như mây bay.
Là một tục nhân, hắn chưa bao giờ có nhiều hảo cảm với những thiên thượng khách không tì vết kia, cho dù trường sinh, cũng chưa chắc muốn đổi thân phận, trở thành một thành viên trong số bọn họ.
Mà nếu thật sự không được, trăm năm sau chỉ có thể xem ngón tay vàng có thể hoán đổi hay không.
Nghĩ xong, hắn lại bắt đầu nghĩ đến chuyện “tình báo”.
Lần này hắn trở về gặp phải phục kích của mật thám Ngụy gia, tuy rằng không dẫn đến kết quả xấu, nhưng vẫn nhắc nhở hắn: Hắn đã đủ cẩn thận, nhưng năng lực “Thu thập tình báo” và “khống chế thế cục” vẫn quá kém.
Nếu như lúc hắn ở phường Tiểu Mặc có thể biết được nhiều chuyện hơn ở Ngân Khê, không chừng có thể đưa ra phán đoán cẩn thận hơn, từ đó chờ thêm vài ngày nữa mới trở về.
Lại nói chợ đen kia, lúc trước Thái Trạch đã từng cho hắn lựa chọn, bảo hắn cẩn trọng lựa chọn giữa “Chợ sáng”, “Chợ đen”, “Nha môn”, “Võ phô”, chính hắn chọn chợ đen.
Nhưng nếu hắn có thể biết trước về chợ đen và ba “chỗ” khác, có lẽ hắn đã không gặp phải “thứ bẩn thỉu ở chợ đen”, cũng không cần phải giả bệnh.
Điều quan trọng là thiết lập các kênh thông tin tình báo để có được thông tin chính xác.
Nếu không hai mắt tối sầm, lần sau nói không chừng còn có thể giẫm lên hố.
Vậy làm thế nào để thiết lập các kênh tình báo?
Đầu tiên là huấn luyện thú vật.
Đông đi xuân đến, huyện Sơn Bảo bắt đầu xuất hiện một ít chim tước, có lẽ hắn có thể thử xem có thể thuần phục chim tước hay không.
Tiếp theo là bà chủ.
Đang nghĩ ngợi, nữ nhân trong ngực phát ra một tiếng “ưm”.
Bà chủ mở đôi mắt đẹp, nàng nghiêm túc nhìn mặt Lý Nguyên, trong ánh mắt tràn đầy nhu tình.
Mà nàng có thân hình cao gầy, ở một mức độ nào đó tương xứng hơn với cơ thể của Lý Nguyên.
Ngày xưa, bàn chân nhỏ của Diêm Ngọc chỉ có thể gác trên bắp chân của Lý Nguyên.
Nhưng bà chủ lại có thể chạm đến chân hắn.
Hai nữ nhân khác nhau nhiều lắm.
Ví dụ, Diêm Ngọc là mặt ngỗng mắt thủy hạnh; Bà chủ lại là mặt trái xoan, ánh mắt hơi nghiêng về mắt hồ ly, nhưng thật to chứ không phải là loại hẹp dài.
Ví dụ như, thân hình mềm mại của Diêm Ngọc nhỏ nhắn xinh xắn giống như yến non, còn bà chủ lại thoáng lớn hơn, tựa như liệt mã…
“Tiểu Lý gia, đang suy nghĩ gì vậy?”
“Còn gọi là Tiểu Lý gia?”
“Hì hì……”
“Khi tới thời điểm thích hợp hơn, ta sẽ tổ chức một đám cưới. Ta còn nợ Diêm tỷ, đến lúc đó…… Ta sẽ cưới cả hai người, được chứ?”
“Đều nghe theo tướng công.” Bà chủ dịu dàng nói.
Lúc này Lý Nguyên quay về lại đề tài cũ, nói: “Ta đang suy nghĩ chuyện tình báo…”
“Chuyện tình báo?”
“Ừm……”
Chợt, Lý Nguyên thuật lại chuyện của hắn, trong đó bao gồm thế cục chân thật của Huyết Đao Môn và Ngụy gia, nhưng hắn tạm thời không thể nào đối đãi bà chủ như uYNXTvwChAẦ Diêm Ngọc, cho nên cảnh giới chân thật của hắn lại giấu diếm không nói.
Bà chủ nghe xong, đôi mắt đẹp hơi động, lộ ra vẻ suy tư trong chốc lát rồi nói: “Nhưng sợ là không được.”
Lý Nguyên hỏi: “Tại sao?”
Bà chủ nói: “Thiếp thân đã là người của tướng công, vậy cũng không ngại nói ra lời đáy lòng.
Thật ra…… Những tên ăn mày kia căn bản cũng không phải là người tốt, ngày thường, bọn họ có chuyện xấu gì chưa từng làm qua?
Trong phường Tiểu Sơn nhà nào mất bà nương, hoặc là nhà nào mất hài tử, bảo đảm đều có bóng dáng của bọn họ.
Mặc dù không phải tất cả đều là người xấu, nhưng người tốt rất ít.
Những người này vừa đáng thương vừa đáng hận, dần dần, ngay cả đáng thương cũng không còn, còn lại phần lớn là ác.
Còn lòng trung thành? Càng là không có, sở dĩ bọn họ có thể vì ta làm việc, cũng là vì kiếm miếng cơm ăn.
Ta và bọn họ tất nhiên có cái gọi là nghĩa khí, nhưng nghĩa khí này cũng rất hư ảo.
Tướng công muốn sai khiến bọn họ ở một lúc nào đó thì không thành vấn đề, nhưng nếu muốn bọn họ tìm hiểu tin tức, tin tức bình thường còn tốt, nhưng nếu là cơ mật, bảo đảm chưa tới một khắc sau bọn họ đã bán chúng ta.”
Lý Nguyên hơi suy nghĩ: “Vậy thì chờ thêm vậy…… nàng tìm cách chọn một vài người từ họ, nhìn xem có thể thống lĩnh nhóm ăn xin này không.
Chờ sau khi chúng ta kết hôn, thân phận của nàng cũng sẽ có thêm uy thế, càng có thể chấn nhiếp bọn họ.
Chỉ là… tình báo thì không cần bọn họ tìm kiếm, có lẽ ta sẽ dùng bọn họ làm chút chuyện khác.
Đúng rồi, Tiết tỷ, nàng đặc biệt lưu ý những tên ăn mày cực ác lại cực ác kia, có lẽ… ta có công dụng lớn.”
“Ừm…… tướng công dày dạn kinh nghiệm, vậy cứ theo tướng công nói.
Tiệc cưới thì không vội, nếu làm sớm, nói không chừng dư nghiệt Ngụy gia sẽ đến tửu lâu ta trả thù, như thế ngược lại mất nhiều hơn được.” Bà chủ rất hài lòng với sự trầm ổn của nam nhân, bàn tay mềm mại của nàng nhẹ nhàng vòng tới ngực nam nhân, chân nhỏ quấn lấy mắt cá chân của hắn, nhắm mắt hít sâu một hơi, giống như chim nhỏ tìm được cành cây để đậu nghỉ chân.
Lại ôm ấp vuốt vẻ một hồi, hai người rốt cục xuống giường, mặc quần áo và rửa mặt.
Khi đi ra khỏi cửa phòng, vào phòng ăn, Diêm Ngọc cũng đang ăn sáng, cô nhìn thấy bà chủ liền cười hì hì rồi chạy tới kéo tay nàng, hỏi: “Tiết tỷ tỷ, hôm qua chàng ấy có khi dễ tỷ không?”
Bà chủ cười nói: “Tướng công rất tốt, làm sao lại khi dễ ta chứ. Hơn nữa, sau này ta nên gọi tỷ là tỷ tỷ mới được…… Diêm tỷ!”
“Tiết tỷ tỷ thật giảo hoạt, đây là muốn gọi cho ta già hơn nha.”
Hai nữ lại hi hi ha ha đùa giỡn với nhau, không khí thật là hài hòa.
…
Mấy ngày sau, bà chủ không ngừng mua thêm đồ dùng cho căn nhà này, chính nàng cũng cứ cách năm ba ngày lại chạy vào nội thành, chạy tới ngủ chung.
Nàng thân thiết với Diêm nương tử.
Nhưng hai ba ngày, hai nữ với Lý Nguyên đã nằm cùng trên một cái giường.
Cũng coi như là hưởng phúc tề nhân.
Đêm hôm đó…
Hai nữ một trái một phải gối lên cánh tay Lý Nguyên, nhẹ giọng trò chuyện bên gối.
Bà chủ nhẹ giọng nói: “Tướng công, căn nhà này vẫn còn trống lắm, ta với Diêm tỷ tỷ thương lượng, có thể thêm mấy nha hoàn.
Ta đi hỏi thăm rồi, Huyết Đao Môn mới thu địa bàn của Ngụy gia, trong chợ đen cũng nhiều nha hoàn cùng với một ít nữ quyến của Ngụy gia, trong đó có không ít người rất xinh đẹp. Đệ tử Huyết Đao Môn các người đều đang tranh nhau mua.
Tướng công, chàng có muốn mua mấy người về không?
Thật ra các nàng vào nhà này là phúc khí của các nàng, dù sao không phải ai cũng tốt như tướng công.”
Lý Nguyên ôm hai nữ, nhìn nóc nhà, trong đầu hắn hiện lên những cái lồng sắt nặng nề bị che kín mít, hiện lên hẻm nhỏ chỗ sâu truyền đến tiếng khóc rùng rợn, hiện lên khuôn mặt oán độc của nữ nhân trực tiếp đập đầu vào lồng sắt tự sát ngày đó…
Hắn nói: “Ta không mua từ chợ đen, Tiết tỷ nàng nghe ta, cũng đừng mua.”
Hai nữ cũng không hỏi tại sao.
Chuyện nam nhân quyết định thì cứ vậy đi.
Diêm Ngọc nói: "Tiết tỷ tỷ, ta nói mà, tướng công sẽ không mua từ chợ đen.”
Bà chủ hờn dỗi nói: “Diêm tỷ tỷ, sao tỷ còn gọi ta là tỷ tỷ?”
.
Trong nhà này, không có ai lớn ai nhỏ, không có nhất phòng nhị phòng, chúng ta đều giống nhau.”
Bà chủ trầm mặc, nhẹ giọng nói một câu: “Cảm ơn Diêm tỷ tỷ……”
Lập tức, nàng lại nói: “Nếu tướng công lo lắng nha hoàn từ bên ngoài có hai lòng, vậy ta sẽ đưa tới bốn nha hoàn đi theo ta đi.
Tiểu Mai, Tiểu Lan, Tiểu Trúc, Tiểu Cúc, các nàng ấy theo ta đã lâu, đều là nha hoàn trung thành và tận tâm, chỉ là dáng vẻ không đẹp bằng những cô nương xinh đẹp bán ở chợ đen thôi…”
Lý Nguyên ôm hai nữ nói: “Cô nương xinh đẹp cái gì, thiên hạ này, nào có ai đẹp hơn hai nàng?”
Diêm nương tử cười hì hì nói: “Tướng công chỉ toàn lời mật ngọt thôi.”
Bà chủ cũng cười nói: “Nhưng thật khiến người ta hạnh phúc…”