TRUYỆN FULL

[Dịch] Trường Sinh: Khởi Đầu Là Thợ Săn

Chương 117: Cải cách

“Ơ, sao mặt Tiết tỷ tỷ lại như bốc cháy thế kia?”

Vừa vào cửa, Diêm nương tử đã cười rộ lên, ngón tay vòng qua vòng lại, đôi mắt thủy hạnh cười ra tiếng mà nói: “Trời nóng, mèo nhà nào lại ăn vụng đây?”

Bà chủ đi tới kéo tay cô, cười nói: “Ta ăn vụng, là ta ăn vụng rồi, nhưng ta ăn chính là tướng công nhà mình.”

Hai nữ cười khúc khích, đùa giỡn với nhau.

Bốn nha hoàn Mai Lan Trúc Cúc và Vương thẩm hễ là nhìn thấy cảnh như vậy thì đều nhịn không được mà nở nụ cười.

Bà chủ lại xoay người trở về toa xe, lấy một hộp quần áo nhỏ, nói: “Trời nóng, hôm nay đưa cho tướng công và Diêm tỷ tỷ hai bộ la y, mau thử xem…”

Diêm nương tử nói: “Ăn cơm trưa trước, ăn xong rồi thử.”

Bà chủ nói: “Cũng được…”

Nói xong, nàng nghiêng đầu, dịu dàng nhìn thoáng qua Lý Nguyên, gọi: “Tướng công, vậy ăn trước nhỉ?”

Lý Nguyên nhìn sắc trời nói: “Các nàng ăn trước đi, ta muốn đi ra ngoài một chuyến.

Trưa nay, môn chủ gọi ta đến Huyết Nộ đường gặp y.”

Diêm nương tử nói: “Bây giờ tới trưa vẫn thừa thời gian.”

Lý Nguyên nói: “Ta đi sớm.”

Diêm nương tử lại nói: “Vậy chờ chàng trở về rồi mới ăn.”

Lý Nguyên khoát tay nói: “Đừng đợi, không biết khi nào mới về đâu, các nàng ăn trước đi.”

Dứt lời, hắn lập tức vội vàng ra cửa, đi về phía bắc.

Môn chủ tìm hắn có chuyện gì, hắn không biết.

Nhưng hắn cũng có vài suy đoán trong đầu.

Hẳn là có liên quan đến “thay đổi chế độ” mà Triệu Thuần Tâm đã nói lúc trước.

Cho nên, lần này môn chủ tám chín phần mười không phải là gặp riêng hắn, mà là triệu tập rất nhiều người đến, vừa rồi Tào Lễ từ bên ngoài trở về có lẽ chính là chứng minh.

……

Một lát sau, Lý Nguyên đến Huyết Nộ đường.

Đường này vẫn là một cái ghế chính giữa cao cao tại thượng, hai bên đều có bốn cái ghế, đó là chỗ ngồi dành cho phó môn chủ, ba vị cung phụng và bốn vị trưởng lão.

Chỉ là lúc trước đại chiến với Ngụy gia chết một gã cung phụng một gã trưởng lão, cho nên lần trước đến trống ra hai chỗ.

Đệ tử ngoại môn không có tư cách tới nơi này, đệ tử nội môn tới cũng chỉ có thể đứng ở sau ghế.

Sau khi Lý Nguyên bước qua ngưỡng cửa, không ít tầm mắt quăng tới, đó là đệ tử nội môn khác đến sớm.

Lý Nguyên liếc nhìn, giới hạn thực lực tổng hợp phần lớn là ở giữa "60 ~80", hiển nhiên những này đều là đệ tử bát phẩm, mà Triệu Thuần Tâm ở trong những đệ tử này đã tính là nhóm thực lực mạnh nhất.

“Sư đệ!” Triệu Thuần Tâm vẫy tay với hắn.

Lý Nguyên cười nói “Sư tỷ” liền tới đó đứng.

Tào Lễ cũng đứng bên cạnh, lúc thấy Lý Nguyên, dùng nói đùa giọng điệu trêu chọc nói: “Lý sư đệ cũng nỡ lòng tách rời với bà nương, để mà lại đây sao?”

Lý Nguyên nói: “Tào sư huynh chớ có trêu chọc.”

Tào Lễ hạ giọng nói: “Không phải là sư huynh có ý gì với ngươi, danh hào thương lão bà của ngươi truyền khắp rồi, rất nhiều người đều biết ngươi vì bà nương mà ngay cả nha hoàn cũng không cần… Nếu chuyện này được truyền đến tai của môn chủ, sợ là sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ của ngươi. Ngươi……”

Triệu Thuần Tâm bực dọc mà ho khan một tiếng, nói: “Tào sư đệ cũng là người một nhà.”

Dứt lời, nàng nói thêm: “Nữ nhân sẽ chậm trễ việc tu hành, sư đệ… ngươi thật sự không đành lòng thì có thể cho nàng chút bạc, hay giúp nàng gầy dựng gia nghiệp cũng được. Nếu muốn giải quyết nhu cầu, thiên hạ chả lẽ không có nha hoàn xinh đẹp hay sao?”

Lý Nguyên nhìn sư tỷ……

Sư tỷ có lẽ đã quên chính nàng cũng là nữ nhân…

Hắn hơi buồn cười trong lòng.

Nhưng thiện ý của hai người, hắn có thể nghe ra, vì vậy nói: “Sư tỷ sư huynh yên tâm đi, nếu có chậm trễ tu hành, sư đệ sẽ tự quyết định.”

“Vậy thì tốt rồi……” Tào Lễ gật gật đầu, sau đó lại đến gần nói: “Trong số những nữ nhân Ngụy gia ta mua có một người rất biết hầu hạ nam nhân, quả thực như tiểu yêu tinh ăn tủy, hay là… Ta cho sư đệ mượn một thời gian ngắn thử xem, nói không chừng thử rồi sẽ không cần bà nương nữa.”

“Thôi sư huynh à.” Lý Nguyên cười cự tuyệt.

Bên này đang nói, đệ tử ở nơi khác cũng túm năm tụm ba, đều có vòng nhỏ.

Đột nhiên, không khí bỗng nhiên yên tĩnh lại, dường như sự xuất hiện của người nào đó đã gây nên sự biến hóa này.

Lý Nguyên ngẩng đầu, thấy hai người đang đi vào.

Người phía trước cao lớn cường tráng, vẻ mặt uy nghiêm, mắt như hai điểm hàn mang, không giận mà uy, lại hiển lộ sự tự tin tuyệt đại, thế cho nên làm cho người ta có cảm giác coi trời bằng vung.

Người phía sau thì khuôn mặt tuấn mỹ, thon dài cao gầy, vỏ đao phối đao dắt bên hông khảm bảy viên bảo thạch, khóe miệng như cười như không, cũng vô cùng tự tin.

Triệu Thuần Tâm nhẹ giọng nói: “Phía trước là nội môn đệ nhất thiên tài Phương Kiếm Long.

Phía sau là đệ đệ hắn, ngoại môn đệ nhất thiên tài Phương Thành Báo, bây giờ tới nơi này chắc là cũng được đề bạt vào nội môn.”

Tầm mắt Lý Nguyên đảo qua.

Bên người Phương Kiếm Long bay lượn chỉ số “90~98”, chỉ số này quả thật cao hơn nhiều so với bát phẩm bình thường.

Mà Phương Thành Báo lại bay lượn “50~55”, chỉ số này cũng mạnh hơn Triệu Tử Mục không ít.

Hai huynh đệ Phương gia sau khi đi vào, chính mình đứng sang một bên, cũng không làm nhóm với bất luận kẻ nào.

Một lát sau, cung phụng, trưởng lão lục tục đi vào.

Mà trên hàng ghế cung phụng, ngoại trừ Lý Vũ và Ngũ Liên ra, lại có thêm một người xa lạ, thân ảnh kia gầy gò nho nhỏ, hai mắt lộ vẻ tàn nhẫn.

Ở vị trí cuối cùng của hàng ghế trưởng lão lại có thêm một nam tử cầm quạt phong độ nhẹ nhàng.

Hiển nhiên, Huyết Đao Môn đã tìm được cung phụng mới và trưởng lão mới.

Lại sau đó, phó môn chủ và môn chủ cũng tới.

Thiết Sát ngồi xuống đại sảnh, ngoáy lỗ mũi, nhìn dưới đường, nói: “Có hai chuyện.

Chuyện thứ nhất là nói cho mọi người biết, trong môn chúng ta có thêm hai cường giả, người thứ nhất là cung phụng mới Công Bại Dương, hắn là đại cừu địch của Ngụy gia, cũng là cường giả thất phẩm khiến Ngụy gia đau đầu nhiều năm nhưng không cách nào giết chết!”

Lý Nguyên quét mắt qua, thấy chỉ số bên người y là “205~210”, đây là cấp bậc trưởng lão, cũng là trình độ khi Lý gia không bị thương, quả thật không tồi.

Thiết Sát nói tiếp: "Một vị khác là trưởng lão mới Độc Cô Thu, đây cũng là lão nhân trong môn ta, cũng là võ giả thất phẩm… Lão Ngư? Ngươi vui chứ?”

Ngư Triều Cẩn không có biểu tình gì nói: “Là do môn chủ an bài.”

Lý Nguyên liếc mắt nhìn, chỉ số của Độc Cô Thu là “118~120”, kém xa mấy vị khác, nhưng rõ ràng cũng đã là thất phẩm rồi.

Lý Nguyên lại quét mắt nhìn “119~190” của mình, nếu có điều ngộ ra.

Thiết Sát tiếp tục: “Chuyện thứ hai…

Chắc hẳn tất cả mọi người đã biết, ruộng thịt của Ngụy gia đã bị Huyết Đao Môn ta thu vào trong túi.

Nhưng dư nghiệt của Ngụy gia còn đang tiêu dao bên ngoài, Tôn gia cũng ở bên nhìn chằm chằm như hổ rình mồi.

Chư vị, đều là nhân tài trong môn của ta, bây giờ cũng nên phân ưu cho môn.”

Y vểnh chân lắc lư một lát, nói: “Ta nói thẳng, chế độ nguyên bản trong môn ta là nội môn, ngoại môn, ngoại vi, sau này phải sửa lại một chút.

Thay đổi chế độ bản bộ nội thành và đường khẩu võ quán.

Đệ tử nội môn lựa chọn ở lại bản bộ nội thành, sau này một phần gọi là giáo tập, hiệp trợ dạy dỗ đệ tử, bồi dưỡng tân binh cho Huyết Đao môn ta.

Giáo dục được thiết lập thành năm người.

Một bộ phận khác tên là tuần sát sứ, ngày thường cần thống soái ngoại vi và tạp dịch, phụ trách thuế vụ và trị an của ba phường Tử Sùng, Ngân Khê, Ngô Đồng và chợ sáng; Mỗi tháng lấy được thịt yêu thú cửu phẩm vẫn là sáu mươi cân không thay đổi, nếu có công lao thì sẽ đề cao khi thích hợp.

Tuần sát sứ thành lập 9 người, mỗi phường 3 người.

Đệ tử nội môn lựa chọn đi đến võ quán đường khẩu, cần phải đi đến ba phường Hoa Đào, Mậu Xương, Đại Đồng vốn thuộc về Ngụy gia để xây dựng võ quán, tuyển nhận đệ tử, mỗi nửa năm tăng thêm ngàn cân thịt yêu thú cửu phẩm, đồng thời thuế vụ xung quanh cũng có thể làm phí dụng võ quán, vào túi riêng mình.

Nhưng có một điểm, võ quán có chỉ tiêu, cứ hai năm phải cung cấp cho tổng bộ một đệ tử Cửu phẩm đại thành, cứ 5 năm phải cung cấp một đệ tử Bát phẩm đại thành. Nếu không sẽ bị trừng phạt.

Võ quán thiết lập 12 tòa, mỗi phường 4 tòa.”

Thiết Sát vừa nói xong, trong đường ồn ào sôi động.

Nhập cửu phẩm, thật ra phải xem công pháp và tư chất, phàm là tương thích với công pháp, vả lại có thể mài ra ảnh huyết thì đều có thể rất nhanh đạt tới cửu phẩm.

Nhưng nhập phẩm dễ, và muốn đại thành thì cần khổ sở tu hành một hai năm. Yêu cầu mỗi hai năm một gã đệ tử cửu phẩm đại thành cũng không tính là hà khắc.

Nhập bát phẩm, xem là có đầy đủ thịt yêu thú và công pháp tiếp theo hay không, nếu đều có, tư chất tốt cần ba bốn tháng là có thể đột phá bát phẩm, nhưng cũng giống như cửu phẩm, bát phẩm phải tiến vào đại thành thì mới có thể phát huy toàn bộ tác dụng.

Mà bát phẩm từ nhập môn đến đại thành lại cần thời gian khoảng ba năm.

Năm năm cung cấp một tên bát phẩm, đối với những võ quán nắm giữ tài nguyên và làm lớn cũng không phải là việc khó.

Lúc này, Thiết Sát đợi một hồi, lại nặng nề vỗ tay vịn nói: “Mở mang bờ cõi, hay là cố thủ bản địa, các ngươi tự chọn.

Đi ra ngoài cũng không cần lo lắng, những lão gia hỏa Ngụy gia kia đã không còn nữa rồi.

Hơn nữa Ngư phó môn chủ, Độc Cô trưởng lão, Ngũ Liên cung phụng, Công Bại cung phụng, cũng sẽ cùng đi duy trì trật tự, cũng tọa trấn ba phường Hoa Đào, Mậu Xương, Đại Đồng.

Về phần dư nghiệt Ngụy gia, cũng không cần lo lắng……

Chuyện này để cho các ngươi quyết định trước, chờ dư nghiệt xử lý không còn nhiều thì mới cho các ngươi ra ngoài.

Nói cách khác, sau này trong môn, Liễu trưởng lão vẫn phụ trách nội vụ nội thành, Điền trưởng lão trấn thủ ruộng thịt, Lý cung phụng vẫn tọa trấn chợ đen, Hắc Diện trưởng lão thì từ nha môn đổi thành quản lý bản bộ giáo tập.

Chợ sáng, nha môn, võ phô của ba phường bản bộ thì có tuần sát sứ phụ trách.

Khu vực tuần sát sứ phụ trách và khu vực võ quán của phân đường thì thông qua rút thăm để quyết định.

Sau khi rút thăm, nếu có vấn đề thì vẫn quy tắc cũ, thương lượng hoặc là lôi đài đều được……

Giờ thì… tất cả nghĩ kỹ cho ta, cơ hội chỉ có một lần, bỏ lỡ sẽ không còn.”