Chờ đến khi Lâm Phong nói rõ chuyện này, Trường Vinh Hạo mới hiểu được, hóa ra Lâm Phong tới vì cây Linh Chi nghìn năm kia.
Trường Vinh Hạo tuyệt đối không thể dễ dàng thỏa hiệp về chuyện này. Dù sao theo như lời Trường Vinh Hạo đã nói, hắn đã sớm chú ý tới Linh Chi nghìn năm này, chẳng qua nói còn chưa chín, cho nên chưa lấy thôi. Trong lòng Trường Vinh Hạo nghĩ cây Linh Chi nghìn năm này phải thuộc về mình.
Lâm Phong tuyệt đối không có quyền giữ lấy cây Linh Chi nghìn năm này, Trường Vinh Hạo cũng không thừa nhận những con yêu thú của Lâm Phong nên lấy cây Linh Chi nghìn năm này đi.
Cho nên tiếp theo, Lâm Phong và Trường Vinh Hạo lại không dễ giao tiếp nữa.
- Đạo hữu, bây giờ ta còn đang nói chuyện nhẹ nhàng với ngươi, ta hy vọng ngươi có thể giao cây Linh Chi nghìn năm này ra. Bởi vì nó rất quan trọng đối với ta, đương nhiên ta sẽ không để cho đạo hữu ngươi phải chịu thiệt đâu.