- Đạo hữu không cần căng thẳng như vậy. Hôm nay ta tới đây không phải để trả thù đạo hữu, dù sao trước kia chúng ta quả thật không có oán, gần đây không có thù. Bởi vì ngươi cầm nhầm một thứ, ta chỉ muốn tới lấy lại thứ thuộc về ta thôi. Ta nghĩ trong lòng bằng hữu chắc hẳn đã biết rồi.
Lúc này Lâm Phong vẫn nói đạo lý, hơn nữa thái độ rất tốt. Trường Vinh Hạo nghe thấy Lâm Phong nói vậy, nhất thời không kịp phản ứng.
Bởi vì trong đầu hắn còn đang tìm kiếm tất cả tin tức liên quan tới Lâm Phong, nhưng hắn không tìm được gì.
Trường Vinh Hạo cảm giác Lâm Phong nói hắn cầm nhầm đồ lại càng vô lý hơn. Dù sao hắn rất ít khi đi ra ngoài, sao có thể cầm nhầm đồ được?
Sau khi đi tới chỗ dãy núi này, Lâm Phong không trực tiếp ra tay, bởi vì Lâm Phong không phải là một người thích lạm sát kẻ vô tội.