TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1958: Đốm lửa nhỏ (6)

Nam tử quay đầu, nói khẽ: “Bọn người Hồng Bào này, không có năng lực làm việc, có thể trợ giúp chúng ta gì chứ? Những kẻ của mảnh đất Hồng Nguyệt, mạnh thì có mạnh, đầu óc thì không tốt, lãnh tụ của bọn họ bị phong ấn ở gần Tinh Môn, hiện tại cũng đang mưu đồ giải phong cho vị kia, làm gì có thời gian và tinh lực để trợ giúp cho chúng ta chứ? Nhờ người không bằng nhờ mình… lựa chọn phản bội là lựa chọn của chính chúng ta! Đến lúc thực sự cần thiết, ngay cả bọn người Hồng Nguyệt cũng phải giết sạch! Ngân Nguyệt, là căn bản để chúng ta đàm phán… người Hồng Nguyệt hi vọng cướp đoạt Ngân Nguyệt, phản công chủ thế giới, mà chúng ta, cũng cần vùng đất Ngân Nguyệt để bảo mệnh, thậm chí là độc bá nhất phương, tái chế thế giới mới!”

Tên cường giả kim quang trầm mặc một hồi, gật gật đầu nói: “Hiểu rõ! Vậy bây giờ phương pháp tân đạo đang lưu truyền…”

“Đó là phương pháp đạo mạch, chúng ta không có đạo mạch.”

Nam tử nhẹ nhàng lắc đầu: “Cũng không biết vũ trụ đại đạo ở đâu, không có đạo mạch, không có vị trí tọa độ, học xong cũng không có tác dụng! Môn công pháp này, Lý Hạo hắn cũng không sợ người thời đại Tân Võ của chúng ta học theo, học cũng là vô ích!”

Đám người có chút tiếc nuối.

Nam tử lại nói: “Nhưng, giai đoạn hiện nay, bọn hắn coi như tu luyện đến cực hạn cũng chỉ là mới chạm vào ngưỡng cửa của Bất Hủ mà thôi, cái gọi là Nhật Nguyệt cửu trọng, cũng bất quá là mở ra 36 đầu đạo mạch, tương đương với Tuyệt Đỉnh đỉnh phong năm đó, hiện tại, bất quá cũng chỉ có thể so với mới vào Bất Hủ mà thôi…”

Đám người gật đầu, kể từ đó cũng trở nên an tâm hơn rất nhiều.

36 đầu đạo mạch, bọn họ đều đã xem qua, nhưng muốn tu luyện toàn bộ, đại khái rất khó rất khó.

Vừa bắt đầu còn được, càng về sau càng khó.

Dù là chưa hề tu luyện qua những thứ này, bọn hắn cũng có thể nhìn ra, bởi vì bọn hắn đều đã trải qua giai đoạn này.

Nam tử không nói thêm gì nữa, trấn an đám người một trận, mở miệng nói: “Mọi người giữ vững vị trí của mình, chúng ta sống đến bây giờ, không đến nỗi bị nguy cơ nho nhỏ này dọa sợ, tìm chút phiền phức cho Lý Hạo… để hắn hiểu được, dù là Kiếm Tôn cũng không thể làm gì được bọn ta, huống chi là một thanh niên miệng còn hôi sữa như hắn!”

Đám người gật đầu, cũng không nhiều lời.

Nói là nói như vậy, nhưng năm đó, Nhân Vương cũng chỉ mới ngoài 20, đã chém giết thiên đế… có ít người thậm chí tự mình trải qua, tuổi trẻ, mãi mãi cũng không phải là cái cớ, đều là lý do để khinh thị kẻ địch mà thôi.

Thời đại Tân Võ, có Nhân Vương ở đó, địch nhân rất sợ sệt, bọn hắn rất yên tâm.

Nhưng thời đại này, khi Lý Hạo xuất hiện, vả lại còn nhanh chóng hoàn thành mở rộng đạo Tân Võ… có ít người không kìm được liên tưởng đến Nhân Vương.

Nam tử cũng biết.

Nhưng y không có cách nào ngăn cản mọi người suy nghĩ như vậy.

Cho dù là bản thân y… chẳng phải cũng như vậy hay sao?

Trong lòng cũng có chút thất vọng mất mát.

Chẳng lẽ, đây là số mệnh sao?

Năm đó Tinh Môn phong bế, bản nguyên biến mất, thiên địa yếu ớt, không cách nào dung nạp bọn hắn, vốn dĩ nghĩ rằng, thiên địa rất nhanh có lẽ sẽ khôi phục, bọn hắn có thể đi ra, nhưng lần chờ đợi này…. đã trải qua mười vạn năm!

Mặc dù có sắp xếp từ trước, năng lượng sung túc, 10 vạn năm qua, mọi người gần như đều có tiến bộ, mà bản thân gã, càng là bước vào cấp độ không thể tưởng tượng nổi.

Nhưng… Nhân Vương mới hơn 20 đã có thể chém thiên đế!

Y cho dù có mạnh hơn thì cũng biết, bản thân cách cấp độ Đế Tôn vẫn còn một khoảng rất xa.

Lần thứ hai khôi phục, rõ ràng đang ở trước mắt… mắt thấy mình có thể đi ra, có thể hoàn thành tất cả những thứ mình muốn, ai có thể ngờ đến, đến cuối cùng vẫn xảy ra chuyện.

“Thật là… nực cười!”

Trong lòng than nhẹ, trong nháy mắt biến mất tại chỗ.

Còn có cơ hội, những người như Lý Hạo, cho dù có thể đạt được cái gọi là Nhật Nguyệt cảnh, thậm chí cao cấp hơn, thậm chí bước vào Thánh Nhân, cấp độ Thiên Vương, gã cũng không sợ, thời gian, vẫn là ở chỗ của mình.

Thế giới này, thứ đáng kiêng kỵ nhất, cũng không phải Lý Hạo, mà là vị lãnh tụ của Hồng Nguyệt kia.

Đương nhiên, cũng không phải là Ánh Hồng Nguyệt.

Mà là kế bên Tinh Môn, tên gia hỏa mà bị một kích của bọn người Kiếm Tôn trước khi ra đi trấn áp, đánh vào phụ cận của Tinh Môn, tên đó… năm đó cũng là cấp độ Đế Tôn chân chính.

Chỉ là, những năm gần đây, Tinh Môn ngăn cách trong ngoài, năng lượng tiêu tán, không gian cắt xé… cũng không biết vị kia, rốt cục còn lại mấy phần thực lực?

Nhưng Đế Tôn chính là Đế Tôn!

Dù chỉ còn lại ba phần thực lực, bản thân cũng chưa chắc thắng được.

“Lý Hạo … Nhân Vương…”

Về đến đại điện, nghĩ đến Lý Hạo, lại nghĩ đến Nhân Vương, hồi lâu, lắc lắc đầu, xua tan ý niệm này.

Không cần tự dọa mình như vậy!

Nhân Vương, từ xưa đến này cũng chỉ có một người.

Không phải ai ai cũng có thể là Nhân Vương.