TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1959: Đốm lửa nhỏ (7)

Cùng lúc đó.

Thiên Tinh thành.

Công bố võ đạo ra khắp thiên hạ, muốn đạt được thành quả, cũng không phải là chuyện của một hai ngày.

Mà giờ khắc này, Lý Hạo cũng không hứng thú nói những điều đó với đám người trước mắt này, nhanh chóng nói: “Tiếp tục xây dựng thêm học viện, mở lớp xóa mù chữ, để tất cả yêu thực trong trấn Thiên Tinh đi gây trồng lương thực!”

“Mỏ lớn Thiên Tinh, chính thức bắt đầu khai thác, những Thần Năng Thạch khai thác được kia, cung cấp cho quân đội tu luyện, cường đại cho học sinh của học viện võ đạo!”

“Mặt khác, những người khác, cũng có chuyện cần giải quyết!”

Lý Hạo trầm giọng nói: “Ta muốn càn quét tất cả di tích ở Trung bộ Thiên Tinh! Bắt cũng được, giết cũng được, hợp tác cũng được, tiêu diệt cũng được… ta muốn thanh lý hết tất cả những yêu thực không thuộc phủ Đô đốc!”

“Tìm kiếm cửu đại thông tấn tháp, hoàn thành khôi phục trạm cơ sở tin tức…”

Lý Hạo mở miệng nói: “Hiện tại động tĩnh Thiên Tinh rất lớn, kẻ địch tất nhiên sẽ không ngồi yên mà không lo đến! Ta phải nhanh chóng hoàn thành công việc quét sạch mọi thứ, làm tốt hậu cần, cường đại bản thân, chỉ có quốc gia thái bình, mới có thể không ngừng sinh ra cường giả… chiến tranh, không phải là con đường duy nhất để sinh ra cường giả!”

Sinh linh đồ thán, có lẽ cũng có thể thôi thúc cường giả tiến bộ nhanh hơn một chút, nhưng đây không phải là con đường duy nhất.

Nói chiến tranh, mới có thể xuất hiện cường giả… Lý Hạo cảm thấy đó chính là sai lầm.

Thái bình thịnh thế, một quốc gia hòa bình cường đại, càng có thời gian, tinh lực, năng lực để bồi dưỡng cường giả, phải tôi luyện trong chiến tranh, nhưng tuyệt không phải chỉ có chiến tranh mới thúc đẩy sinh ra cường giả.

Lý Hạo không nói thêm gì nữa, bắt đầu điểm tướng: “Thiên Kiếm, Bắc Quyền, Bá Đao, Nam Quyền, Trần Trung Thiên, Quang Minh Kiếm, Ngọc La Sát, Phích Lịch Thối, Mộ Hải, Diêu Tứ, Hầu Tiêu Trần, Hoàng Vũ, Khổng Khiết…các ngươi theo ta xuất chinh, quét sạch di tích! Đại học võ khoa Viên Bình, xuất động hai mươi vị học viên để tương trợ! Vương Dã của Thiên Tinh thành, đệ cửu sư trưởng của hậu bị thủ vệ quân cũng theo ta xuất chinh!”

Ngoài đại điện, một tôn kim khải, nghiêng đầu nhìn qua, thản nhiên nói: “Ngươi không có quyền ra lệnh ta làm bất cứ cái gì!”

Lý Hạo bình tĩnh nói: “Cửu Sư Trưởng, không phải mệnh lệnh mà là hợp tác! Chiến Thiên Thành muốn khôi phục, không thể thiếu năng lượng, mà ta… có rất nhiều! Nếu như tru sát những yêu thực, yêu thú và những kẻ phản bội cổ văn minh khiến thiên hạ loạn lạc này cũng là chuyện nên làm! Người chẳng phải muốn, kiếm chỉ thương khung, ra khỏi Tinh Môn, trở về Tân Võ hay sao? Vậy cùng ta hợp tác, đó là rất cần thiết!”

“Ta là sư trưởng đoàn thứ 11, vốn là đồng liêu, Cửu Sư Trưởng cần gì phải nhăn nhăn nhó nhó, không vui như vậy chứ…”

Cửu Sư Trưởng chẳng hiểu gì cả!

Ngươi đang nói ai thế?

Nói chính ngươi hay sao!

Chỉ là chịu không nổi thằng ranh này thôi, gia hỏa này gần đây rất phách lối, y cảm thấy cần phải để Lý Hạo biết, nếu như thật sự tiến nhập di tích, mình có thể một kiếm đánh chết phân thân thần linh của hắn!

Phách lối gì chứ?

“Lý Hạo, ngươi phải biết, di tích… có mạnh có yếu! Phụ cận Thiên Tinh đảo, chưa hẳn không có cường giả tồn tại, phân thân thần linh của ngươi, chưa chắc có thể trấn áp tất cả cường giả!”

Phân thân thần linh của ngươi, trong mắt của ta, giai đoạn hiện nay cũng chỉ có thể phát huy ra cùng lắm là thực lực của Bất Hủ đỉnh phong mà thôi…mà còn là Bất Hủ đỉnh phong của thời đại này, mà Bất Hủ… còn sống tới bây giờ, Bất Hủ còn ít sao?”

Lý Hạo, ngươi quá phách lối!

Y cảm thấy, Lý Hạo đúng là thiếu một chút giáo huấn.

Giờ phút này, lại dám nói khoác mà không biết ngượng, quét sạch di tích… thật là… ngang ngược càn rỡ a!

Mang theo một đám võ sư sáu hệ bảy hệ, liền muốn càn quét tất cả cường giả cổ văn minh hay sao?

Quá tự tin cũng quá tự đại.

Vả lại, còn không rõ tình huống trong di tích cho lắm, Lý Hạo tùy tiện tiến vào, kỳ thực rất có thể sẽ gặp phải nguy hiểm vô cùng to lớn. Một khi bất cứ di tích nào có Thánh Nhân tồn tại… Lý Hạo sẽ xong đời.

Thánh Nhân, có hay sao?

Cửu Sư Trưởng cảm thấy, khẳng định là có.

Nếu là di tích trong một khoáng mạch nhỏ thì sao?

Khoáng mạch vẫn còn, yêu thú hoặc là yêu thực trong đó, thậm chí là nhân tộc, vẫn còn sống, mười vạn năm, bước vào Thánh Nhân khó lắm hay sao?

Năm đó, bát đại chủ thành đều trong nháy mắt hao sạch năng lượng, đó là bị người ta nhắm vào.

Nhưng một số khoáng mạch nhỏ, quả thực cũng chưa chắc có người để ý.

Lý Hạo gật đầu, bỗng nhiên lộ ra dáng tươi cười, bước xuống đài cao, chắp tay nói: “Cũng chính vì vậy, ta mới hi vọng nhận được sự giúp đỡ của Cửu Sư Trưởng! Hợp tác cùng có lợi! Cửu Sư Trưởng chỉ là bản nguyên phân thân… ừm, thật sự phải vẫn lạc, ta cũng sẽ cướp thật nhiều bản nguyên, để trợ giúp Cửu Sư Trưởng khôi phục!”

“…”

Thì ra, thằng ranh này vẫn luôn có ý đồ với ta.

Cửu Sư Trưởng cũng không nói gì nữa!

Lý Hạo lại nói: “Mặt khác, Lý gia xuất hiện phản đồ, ta cảm thấy, mặc kệ là ta hay là Cửu Sư Trưởng, đều hi vọng có thể tự tay giết chết đối phương! Đương nhiên, đó là huynh trưởng của ngươi, Cửu Sư Trưởng chưa chẳn đã đồng ý… bất kể như thế nào, hợp tác cùng có lợi là tuyệt đối không sai, khiến bản thân mạnh lên cũng không sai, chẳng lẽ Cửu Sư Trưởng không muốn làm cho bản thân mạnh lên, khôi phục chính mình hay sao?”

Cửu Sư Trưởng cũng không khách khí nói thẳng: “Ta không có nói là không đồng ý, nhưng có một việc ta muốn nói trước cho rõ ràng, có thể quét sạch những cường giả này, nhưng ta phải làm chủ! Đây là điều thứ nhất, thứ hai, nếu như gặp phải cường giả Tân Võ trung thành với cương vị công tác, đối phương nếu không nguyện ý hợp tác hoặc đầu hàng, cũng không thể gây tổn thương cho họ! Thứ ba, chiến lợi phẩm phải chia đôi!”

Lời này vừa nói ra, trong đại sảnh, đám người nhao nhao trợn mắt.

Vương Thự trưởng rất xấu hổ, cũng không biết phải nói gì nữa.

Giờ phút này, những học viên khôi lỗi kia, bỗng nhiên có người nói: “Nếu nói như vậy, đại học võ khoa Viên Bình của ta, cũng muốn 1/3 tài nguyên, còn lại các ngươi chia đều!”

Lời này vừa nói xong, càng khiến cho đám người giận tím mặt.