Trong mắt lấp lóe hung mang, sau một khắc lại xoay người bỏ chạy, mang đi Viên Thạc... sau đó tìm cơ hội giết Từ Khánh báo thù.
Từ Khánh nhìn thấy, không quan tâm.
Lão không quan tâm con chó này, giờ lão chỉ để ý Lý Hạo.
Lão lộ ra nụ cười!
Lý Hạo, không trốn.
Cũng trốn không thoát.
Với tốc độ vượt quá tưởng tượng, đá tới một cước, hư không giống như đều bị đá nát, Lý Hạo trong đầu hiện ra là vòi rồng, đây là thế của đối phương, Từ Khánh là võ sư, là võ sư mạnh nhất trong số địch nhân mà Lý Hạo gặp phải.
Đây cũng là Lý Hạo lần thứ nhất, chân chính trên ý nghĩa giao thủ với một vị võ sư đỉnh cấp.
Chỉ trong nháy mắt, thần ý của mình cứ như sắp bị xé rách.
Vậy đại khái là bọn Quang Minh Kiếm, giết những cường giả Húc Quang, nguyên nhân một kiếm đó thần ý quá mạnh, xé rách thần ý của đối thủ, trong nháy mắt làm cho đối phương rơi vào ngưng trệ, giống như hắn vừa mới giết Húc Quang kia, cũng là như thế.
Nhưng Lý Hạo cũng là võ sư, võ sư đỉnh cấp!
Dù không mạnh bằng kẻ trước mặt, nhưng thần ý của hắn, cũng không yếu nhỏ, vừa mới lại dùng một cái Thiên Kim Liên, bây giờ là thời điểm thần ý đỉnh phong nhất.
Lúc này Lý Hạo, không có bất kỳ suy nghĩ gì.
Ngũ tạng trong nháy mắt bộc phát!
Thần ý hiện ra, trong chớp mắt, hóa thành một thanh kiếm, kiếm ý tổng cương hiện ra, ngũ thế cưỡng ép hòa vào, một cỗ kiếm ý thao thiên bộc phát.
"Giết!"
Một tiếng quát chói tai, Tinh Không Kiếm giết ra, thần ý xé rách vòi rồng của đối phương, Lý trong mắt Hạo dần hiện ra một kiếm kia của tiên tổ, trên người mặc ngân khải, một kiếm giết ra!
- Oanh!
Va chạm cấp độ Tinh thần, trong nháy mắt, ngũ thế kiếm ý của Lý Hạo thuận lợi, trực tiếp chấn động, tán loạn, ngũ tạng bạo động, toàn thân trước mắt đều tối sầm.
Vòi rồng bị chém rách, lại vẫn có thế vô cùng cường đại.
Trong nháy mắt càn quét Lý Hạo, Lý Hạo kiếm thế trực tiếp bị phá!
- Phốc!
Một ngụm máu tươi phun ra ngoài, xen lẫn một số mảnh vỡ ngũ tạng, đối diện, đá một cước tới Từ Khánh, hơi chậm lại, trong mắt cũng toát ra một vòng dị sắc, kiếm thế thật mạnh!
Song có vẻ hỗn tạp.
Đương nhiên, không mạnh mẽ bằng lão.
Lúc này, lão giải phong chút sức chiến đấu, đã vượt qua giới hạn Húc Quang, không phải Lý Hạo có thể so, mặc dù không giống những người khác, trực tiếp đứt đoạn mấy khóa siêu năng, nhưng cũng gãy mất phân nửa một đầu.
Coi như làm không được một đòn diệt sát Lý Hạo, lúc này lão cũng dễ dàng nghiền ép Lý Hạo.
Đá mạnh một cước!
Tinh Không Kiếm của Lý Hạo chém ra, lại bị một cước đá qua một bên, một giây sau, Từ Khánh tung một cước khác ngay giữa bộ ngực áo giáp, một tiếng ầm vang nổ đùng, áo giáp màu bạc rạn nứt một chút, cũng sụp đổ một chút.
Bịch một tiếng, Lý Hạo bay ngược ra.
Trước mắt hắn biến thành màu đen, nhanh chóng khôi phục ánh mắt.
Mở mắt nhìn lại, đối diện, Từ Khánh lạnh lùng quát: "Không tệ! Đáng tiếc, ngươi gặp phải là ta, thế của ngươi là đòn sát thủ lớn nhất của ngươi, đáng tiếc ngươi gặp phải là ta, thế của ngươi, vô dụng!"
"Ngũ thế tụ hợp... cũng thường thôi!"
Ngũ thế tụ hợp, mà không phải dung hợp, đỉnh cấp võ sư như Từ Khánh, thật ra giao thủ là có thể nhìn rõ ràng, Lý Hạo rất mạnh đối với người bình thường, đối với cường giả thì thiếu hụt cũng rất rõ ràng.
Thời kỳ này, Lý Hạo chơi đùa siêu năng vẫn được, giao thủ với võ sư đỉnh cấp, cửu tử nhất sinh.
Lý Hạo còn chưa kịp suy nghĩ gì, ầm vang nổ mạnh, Từ Khánh đã biến mất, một cước đá trúng đầu của hắn, ngân khải lại nát một chút, thanh âm yếu ớt của Từ Khánh vang lên: "Thiên hạ võ công, chỉ nhanh không phá! Nhưng áo giáp này của ngươi cũng không tệ, chất lượng rất tốt, đây là Chiến Thiên giáp hả?"
"Có thể không bị mấy cước của ta đá nát, thật sự không tệ... đáng tiếc, ngươi có thể phát huy hiệu quả lớn nhất của áo giáp sao? Chấn, cũng có thể đánh chết ngươi!"
Lão nói chuyện, chỉ vì để tan rã đấu chí của Lý Hạo, tan rã lòng tin của Lý Hạo.
Còn về ra tay... đó là không chút chần chờ.
- Ầm ầm!
Lý Hạo như bóng da, bị lão nhanh chóng áp chế, cuồng đá không ngừng, Lý Hạo trong áo giáp, phun máu liên tục.
Chênh lệch!
Thời khắc này, Lý Hạo cảm nhận được chênh lệch của song phương, rất lớn.
Tốc độ không bằng, phản ứng không bằng, thần ý không bằng, thế không bằng...
Toàn bộ năng lực đều bị lão già nghiền ép.
Nếu không phải mặc áo giáp, nếu không phải ngũ tạng cường hãn, hắn sớm đã bị đá chết, khó trách bọn Hồng Nhất Đường có thể dễ dàng đánh giết Húc Quang đỉnh phong, thời điểm bọn Quang Minh Kiếm giải phong, giết Húc Quang rất nhanh.
Từ Khánh không giải phong nhiều như những người khác, nhưng chiến lực cũng cực mạnh, Lý Hạo có thể giết cường giả Húc Quang hậu kỳ, nhưng đối diện lão, lại không có chút năng lực đánh trả.
- Ầm!
Lý Hạo lại bị trọng kích, hắn thuận thế muốn rơi vào trong biển, nhưng ngay sau đó, Từ Khánh xuất hiện phía dưới, một quyền đánh ra, lại đánh Lý Hạo bay lên, lực chấn động xuyên thấu áo giáp.
Từ Khánh tán thưởng: "Ngũ tạng thật mạnh! Đến bây giờ, ngươi vẫn không bị chấn nát... Lý Hạo, ngươi là võ sư có nội phủ mạnh nhất mà ta từng gặp, dù là đám Địa Phúc Kiếm, ngũ tạng cũng chưa chắc mạnh như ngươi..."
Nhục thân mạnh mẽ là bình thường.
Nhưng lão luôn dùng lực chấn động, dựa theo tình huống của võ sư, đây là thủ đoạn công kích thích hợp nhất, Lý nếu Hạo thật sự là võ sư cấp độ Húc Quang, ngũ tạng đã sớm bị chấn bể mới đúng.
Thế nhưng... Lý Hạo lại còn có thể phòng ngự!
Lúc này mới đáng sợ!
Mà trong mắt của lão, cũng lộ sự tham lam, nhìn về phía Tinh Không Kiếm mà Lý Hạo nắm chặt trong tay, hết thảy đều có liên quan với thanh kiếm kia.
Vừa nảy sinh lòng tham như thế... sau một khắc, sắc mặt lão khẽ biến, trong nháy mắt biến mất.
Nhưng thời điểm biến mất, lại xuất hiện, xuất hiện bên cạnh, dưới chân Lý Hạo, Truy Phong Ngoa phát ra ánh sáng, một kiếm đâm ra, giống như đang chờ lão!
Lý Hạo, cũng không từ bỏ phản kích!
Cũng không có thừa cơ chạy trốn, bởi vì hắn phát hiện, lão sư ngu xuẩn của mình, lạ đến rồi... mả mẹ nó... bậy bậy, không chửi!
Bằng không, Lý Hạo đang định giả trọng thương, giả yếu ớt, phát động Truy Phong Ngoa trốn thoát, khá lắm, lão sư yêu quý của ta, sợ ta không chết, đây là đuổi tới nhặt xác cho ta!
Chỉ sợ hai thầy trò ta, cùng lên đường!
- Keng!
Đâm kiếm vào!