TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1063: Xuất kiếm (7)

Phía trước, Quang Minh Kiếm chui vào đáy biển, rất nhanh, ánh mắt tan rã kia rất nhanh khôi phục, tiếp tục tiến về phía trước.

Có người một mực truy tung ả, ả không thể thoát được.

Ả lúc này cũng không còn biện pháp vận dụng toàn lực, nếu tiếp tục sử dụng liền sẽ nổ tung, đừng nói là toàn lực, ả lúc này có thể dùng lực lượng của Húc Quang đỉnh phong cũng đã là cực hạn, nếu không, những người này cũng không dám đuổi gần như vậy.

Lực lượng trong cơ thể đã tiêu hao gần hết.

Nếu ả không phải là một võ sư thì đã sớm hao hết năng lượng, là một võ sư giờ phút này các bộ phận trong cơ thể ngược lại có thể cung cấp cho ả một số nội kình.

Lấy ra một viên đan dược, ả liền nuốt vào.

Tinh thần có chút uể oải, lại lần nữa tỉnh táo.

Ả không biết bản thân còn có thể kiên trì bao lâu, có lẽ một giờ, có lẽ mười phút…nhưng ả vẫn không cam tâm.

Giờ phút này trong lòng ả ngược lại có một chút hối hận.

Trước khi động thủ, có lẽ nên liên lạc với phía Ngân Nguyệt trước một chút, dù là không thể nhận được trợ giúp gì, cũng có thể để phía Ngân Nguyệt bảo Lý Hạo đến đây, đến gần phương đông, ả có thể sẽ nhanh chóng nhận được sự giúp đỡ của Lý Hạo.

Đương nhiên Lý Hạo có lẽ sẽ không đồng ý, nhưng Quang Minh Kiếm cảm thấy cũng không phải là không có cách nào.

Chỉ là, bây giờ nghĩ những thứ này đều đã muộn.

Mấu chốt vẫn là ở vị Quốc công kia, so với suy nghĩ của ả cường đại hơn nhiều, dưới tình huống không có giải phong, chống cự lại công kích của ả mà còn hoàn hảo không có tổn thương, đây mới là việc cực kỳ đáng sợ, ả bị bức đến không thể không đứt đoạn toàn bộ khóa siêu năng.

Trong Bắc hải.

Lý Hạo tiếp tục tiến lên, trên đường có rất nhiều thuyền buôn, mà hải tặc… cũng đã nhiều hơn.

Càng khiến người ta kinh ngạc chính là, những hải tặc này và thuyền buôn cũng không phải là dạng ngươi chết ta sống như trong tưởng tượng kia!

Lý Hạo thậm chí nhìn thấy một số hải tặc bước lên thuyền buôn, dưới sự dâng tặng của một số quản sự, vui tươi hớn hở trở về thuyền hải tặc.

Trong lúc mơ hồ, bên tai còn có âm thanh truyền đến: “Bạch Sa kỳ có thể gỡ xuống rồi, tên phế vật Bạch Sa kia, tại Ngân Nguyệt bị thiệt hại rất lớn, về sau Bắc hải đại khái không còn chỗ đứng của Bạch Sa nữa, các ngươi cũng bớt đi một phần chi tiêu, phần của Bạch Sa sau này có thể miễn, đương nhiên, những nhà khác phải tăng thêm một chút, nhưng chắc hẳn sẽ không vượt quá phần của Bạch Sa…”

“Đa tạ quân gia!”

Người quản sự vội vàng tâng bốc.

Những lời này theo gió phiêu lãng, rơi vào trong tai Lý Hạo.

Thu phí… thu thuế… quân gia…

Không, đây là hải tặc.

Hắn xác định đây là hải tặc.

Nhưng hôm nay những hải tặc này lại là đường hoàng đến đây thu thuế, không còn cướp bóc.

Không còn là cướp bóc nữa!

Cướp bóc, chỉ thấy lợi trước mắt.

Thu thuế, cho dù là thuế nặng, mua bán trên biển cũng là kiếm được rất nhiều tiền, một số thương đội cũng đều đồng ý, dù những hại tặc này thu phí cực cao, nhưng vẫn có được lợi nhuận rất lớn.

Lý Hạo không xuất thủ nữa, giờ phút này thời gian đã không còn kịp rồi.

Hắn nhớ kĩ một số người, nhớ kĩ một số lá cờ.

Bát đạo của Bắc hải, đều có ngọn cờ riêng của mình.

Bạch Sa đạo, vốn dĩ xếp hạng thứ 4, lá cờ chính là hình một con cá mập lớn.

Mà đoàn hải tặc nổi danh nhất trên Bắc hải này, cũng là đoàn hải tặc mạnh nhất, chính là đoàn hải tặc Tinh Quang, còn tự xưng nơi nào có Tinh Quang thì nơi đó chính là lĩnh vực của bọn họ, nguyên đoàn hải tặc, nghe nói có hơn cả vạn siêu năng…thật giả cũng khó mà phân biệt được.

Nhưng cường giả thì quả thực không ít.

Bạch Sa đạo chỉ có ba đại thống lĩnh, mà đoàn hải tặc Tinh Quang, nghe nói không phải là thống lĩnh gì, đầu lĩnh tự phong là Bắc Hải Vương, bên dưới còn có chín vị cường giả khác, được phong là Tinh Quang Cửu Công, đều là dạng Quốc Công tự phong.

Ngọn cờ của bọn chúng thì là mười ngôi sao, mang ý nghĩa Tinh Quang lấp lánh, Bắc Hải Vương cùng chín vị Đại Công, cùng nhau chấp chưởng đoàn hải tặc Tinh Quang.

Những tài liệu này, hiện ra trong đầu Lý Hạo.

Hắn không biết lần này có gặp được những người đó hay không, bởi vì bây giờ đang ở Bắc hải, đối phương lại là thế lực đứng đầu Bắc hải, không thể nào không để ý đến, có lẽ cũng sẽ tham dự trong đó.

Đang nghĩ ngợi, trong lòng Lý Hạo khẽ nhúc nhích, lấy ra một vật, chính là miếng ngọc bội trước đó.

Phía trên hiện ra một hàng chữ.

“Thuyền buôn tập đoàn Tứ Hải số 307, ngươi đã lệch hướng, không thể tiến lên, hơn 800 dặm phía trước, 10 phút sau sẽ bộc phát đại chiến, Quang Minh Kiếm đã chém chết một Húc Quang, nhanh chóng điều hướng rời khỏi!”

Lý Hạo khẽ giật mình, là đang nói mình sao?

Rất nhanh, hắn hiểu rõ, khả năng chính là như vậy, chiếc thuyền mà trước đó hắn leo lên kia, dường như chính là số 307.

Nói như vậy, trạm trung chuyển định vị được vị trí của ngọc bội, phát hiện thuyền đã lệch hướng, mặc dù khoảng cách với đối phương còn xa, những 800 dặm, nhưng theo tốc độ của Lý Hạo và tốc độ của Quang Minh Kiếm, có lẽ rất nhanh sẽ chạm mặt.

“Có chút vô vị… hoặc là nói, cố ý lừa ta sao?”

Lý Hạo thầm nghĩ, tốc độ của hắn cực nhanh, cũng không phải thuyền lớn có thể sánh được.

Định vị của trạm trung chuyển cũng không phát hiện điều gì bất thường sao?

Đương nhiên, cũng có khả năng, loại định vị này là cách một khoảng thời gian mới có thể gửi đi, cho nên đối phương chưa chắc biết được, trước đó Lý Hạo ở đâu.

Lý Hạo cũng không tiếp tục quản chuyện đó.

800 dặm sao?

10 phút trước… nói như vậy, sẽ rất nhanh gặp được.

Lý Hạo lần nữa tăng tốc, Quang Minh Kiếm đến giờ cũng vẫn còn sống, còn giết được Húc Quang, đúng là ương ngạnh…đến giờ phút này, Lý Hạo cũng không suy nghĩ ân oán gì thêm nữa, thu tiền là điều thứ nhất, thứ hai, đối phương đứt đoạn khóa siêu năng đến tận bây giờ còn không chết, loại tinh thần ngoan cường này, ngược lại là có chút giống với võ sư của Ngân Nguyệt.

Đương nhiên, ả chính là võ sư.