TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 2238: Thời đại biến đổi (6)

Mà một ngày này.

Đại Hoang.

Chủ của Đại Hoang nhìn hư ảnh trước mắt, sắc mặt khó coi, hồi lâu lạnh lùng nói: “Ngũ phương hội đàm, bây giờ đã trở thành trò cười lớn! Nếu đã không còn ngũ phương hội đàm, thành chủ Hồng Trần còn đến tìm, chẳng phải là càng đáng cười hơn sao?”

Hư ảnh có vẻ hơi yếu ớt, còn không cường đại bằng lần trước xuất hiện, giờ khắc này, vẫn như trước vô cùng lạnh nhạt: “Lần này xuất hiện biến cố, thực ra cũng không có ảnh hưởng quá lớn, bây giờ thiên địa vẫn đang tiếp tục vững chắc, chỉ là vấn đề thời gian thôi!”

Nụ cười của Hư ảnh Hồng Trần có chút đáng để suy nghĩ : “Lý Hạo diệt sát thần linh Thánh Nhân của Thần quốc, Đại Hoang vương chẳng lẽ không lo… những hoang thú thánh đạo này hay sao?”

Chủ của Đại Hoang lạnh lùng nói: “Lo thì thế nào, không lo thì có thể thế nào? Đại Ly có thể an toàn lui binh, Đại Hoang ta đến nay cũng chưa từng bước ra vùng đất Đại Hoang, Lý Hạo có thể buông tha Đại Ly, cũng chưa chắc sẽ gây phiền phức với Đại Hoang ta!”

Hồng Trần khẽ gật đầu: “Là đạo lý này… Lý Hạo người này, thực ra cũng không bá đạo như Nhân Vương, nhưng… cho dù Lý Hạo không đến Đại Hoang, những hoang thú này của Đại Hoang, cũng đồng ý ẩn núp hay sao? Không xâm nhiễm thiên địa, không biến thiên địa thành hỗn độn sao, những Hoang thú này có thể đồng ý sao?”

Chủ của Đại Hoang lập tức nhíu mày.

Đây cũng là sự thật!

Hoang thú đều hi vọng xâm chiếm thiên địa, cải tạo thiên địa, biến thành thế giới hỗn độn.

Đại Hoang xuất binh cũng có ý chí của hoang thú trong đó.

Hoang thú cũng muốn xâm chiếm Ngân Nguyệt.

Gã mặc dù là chủ Đại Hoang còn có huyết mạch của hoang thú, nhưng thực lực chỉ có nhiêu đó, nếu hoang thú trong Đại Hoang thật sự muốn xuất binh, gã cũng không có cách nào ngăn cản.

Hồng Trần thấy thế, nhẹ giọng cười nói: “Đại Hoang vương, bây giờ, ngươi tiến thoái lưỡng nan! Mà ta, cũng đồng ý cho Đại Hoang vương hai lựa chọn… thứ nhất, tiếp tục phối hợp với chúng ta, tấn công Thiên Tinh!”

Chủ Đại Hoang trong nháy mắt nhíu mày.

“Thứ hai…”

Ngữ khí của Hồng Trần có chút đáng để nghiền ngẫm: “Hoang thú là chúa tể Đại Hoang, bây giờ, Đại Hoang vương đều đã sắp trở thành khôi lỗi, theo sự thức tỉnh của hoang thú, lòng tham của bọn chúng còn lớn hơn nhân loại! Sớm muộn, cũng bức bách Đại Hoang vương tấn công Ngân Nguyệt… đây là nguy cơ rất rất lớn!”

Chủ Đại Hoang không nói một lời.

Hồng Trần lại nói: “Mà ta cũng nguyện ý giúp chủ Đại Hoang giải quyết phiền phức này.”

Hồng Trần tươi cười nhu hòa: “Nếu Đại Hoang vương có lòng, ta sẽ cưỡng ép di dời một tòa cổ thành, tiến vào khu vực bên ngoài Đại Hoang… khoảng cách rất gần, chỉ cần Đại Hoang vương bằng lòng giúp chúng ta che đậy đôi chút, chúng ta tùy thời có thể xuất động, cho dù không phải bản tôn của ta, cũng sẽ có Thánh Nhân xuất thế, giúp Đại Hoang vương tiêu trừ nguy cơ!”

Chủ Đại Hoang biến sắc, quát lớn nói: “Nói năng xằng bậy! Hoang thú chính là gốc rễ của Đại Hoang ta, Hồng Trần tiền bối quả là đang nói giỡn!”

Gã này, vậy mà dám bảo mình giúp bọn họ che lấp hành tung để Thánh Nhân của bọn họ xuất thế, tiến vào Đại Hoang đánh giết hoang thú!

Nói đùa gì chứ!

Hồng Trần cười cười, cũng không tức giận: “Đại Hoang vương hãy suy nghĩ một chút! Chỉ sợ đến lúc đó không phải ta buộc ngươi, mà là bọn chúng buộc ngươi… tiến cũng không được, lui cũng không xong, Lý Hạo có thể diệt ba nước, cũng có thể diệt bốn nước!”

Nói xong, lại nói: “Lý Hạo lần này đã bình định loạn tứ phương, sẽ không tiếp tục ở đây chờ đợi! Mà tứ quốc, chỉ có Đại Hoang là còn một số uy hiếp… Đại Hoang vương nên suy nghĩ nhiều một chút!”

Dứt lời, hư ảnh biến mất.

Đại Hoang vương hừ lạnh!

Tên Hồng Trần này vậy mà dám bảo ta phản bội hoang thú, quả thực là làm trò cười cho thiên hạ!

Đây chính là căn bản gốc rễ của Đại Hoang!

Nhưng rất nhanh, Đại Hoang vương lại nhíu mày, trong lòng có chút lo lắng, hoang thú một lòng muốn khai thác vùng đất mới, nhưng hoang thú không cách nào ra khỏi khu vực hỗn độn, một khi tiếp tục khai thác, tất nhiên sẽ xảy ra xung đột với bọn người Lý Hạo.

Thật đúng là đau đầu!

Nhưng lui về… hoang thú đều đã thức tỉnh, sao có thể đồng ý rút lui!

Đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên, bên tai hình như có mãnh thú gầm thét, sau một khắc, một đạo bóng dáng xen lẫn khí tức của hỗn độn xuất hiện, mang theo một chút cuồng bạo, một chút bạo động, truyền ra tiếng gầm rú: “Vừa nãy người kia che lấp thiên cơ, che đậy tứ phương, tìm ngươi nói chuyện gì vậy?”

Chủ Đại Hoang nhìn thấy hư ảnh của hoang thú trước mặt, vội vàng nói: “Mã tôn! Người kia cũng không nói gì cả, chỉ bảo chúng ta cân nhắc tiếp tục liên thủ tấn công Thiên Tinh, hay là nên lui binh…”

“Đương nhiên là tiếp tục tiến công!”

Hư ảnh kia có chút xao động: “Lui binh sao? Tại sao phải lui binh? Bên trong hoang vực, chúng ta là vô địch! Lý Hạo kia có mạnh hơn đi nữa, nếu tiến vào hoang vực, cũng không đáng nhắc tới! Thừa dịp thiên địa Ngân Nguyệt ngày còn chưa triệt để khôi phục, thiên ý không mạnh, cướp đoạt thiên địa để hoang vực càng mạnh hơn, chúng ta cũng mạnh hơn! Một thế giới chưa thành thục, là cơ hội của tất cả tộc hỗn độn…”