TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1175: Kẻ dã man đến từ phương bắc (8)

“Đáng chết!”

Gã gầm lên một tiếng, có chút nổi nóng, lúc vận dụng đạn diệt thành gã không cân nhắc quá nhiều, bây giờ thì tốt rồi, đã phải trả giá, cái giá nặng nề không thể tưởng tượng được.

Nén cơn giận trong lòng xuống, gã nhìn về phía nơi xa, nơi đó có một chấm đen nho nhỏ.

Lý Hạo, chạy càng lúc càng xa rồi.

Gã không ngừng bị những việc vặt này dây dưa, đã bị Lý Hạo bỏ lại càng lúc càng xa.

Những tên khốn Ngân Nguyệt này… đều điên cả rồi!

Đúng vậy, Từ Khánh cảm thấy bọn họ đều có bệnh.

Là Lý Hạo đã đánh tới đây trước, là Lý Hạo đã ra tay với phủ Quốc Công trước, nhưng những tên điên Ngân Nguyệt này, lại chỉ vì một tên điên khác, mà chủ động khai chiến với phủ Định Quốc Công của gã.

Giờ khắc này gã cắn răng, chỉ có thể nhanh chóng giết chết Lý Hạo mới có thể nhanh dẹp yên việc này.

Người đã chết, sẽ không còn đáng giá nữa.

Ngân Nguyệt không phải một lòng muốn bảo vệ hắn sao?

Không, ta nhất định phải giết hắn!

Nếu không, tất cả tổn thất, tất cả những điều ta bỏ ra sẽ trở nên lãng phí.

Gã gào lên một tiếng, khí huyết xông lên, sau một khắc, một giọt sinh mệnh chi tuyền bị gã nuốt vào trong bụng, có chút tiếc nuối, sinh mệnh chi tuyền, cho dù là gã đi chăng nữa cũng không hề có nhiều.

Mỗi một lần nuốt đều là một lần lãng phí đối với sinh mệnh của mình.

Thế nhưng giờ phút này, gã nhất định phải tốc chiến tốc thắng.

Khóa siêu năng trong ngũ tạng hơi giải phong một chút, khí tức gã cường hãn lên, trong nháy mắt xuyên qua không gian, truy sát Lý Hạo nơi xa, không thể để Lý Hạo không chút kiêng kỵ mà chạy thoát.

Cứ tiếp tục như thế, gã cũng sắp mất dấu.

Phía trước, ánh mắt Lý Hạo khẽ biến.

Quay đầu nhìn thoáng qua, vốn dĩ đã sắp sửa bỏ rơi được Định Quốc Công, giờ phút này, gã dường như lại đang tăng tốc.

Lý Hạo thở hồng hộc, thầm mắng một tiếng!

Cái lão già này dường như đã thật sự giải phong một số, điên rồi sao?

Coi chừng ngũ tạng không chịu đựng được, sinh mệnh chi tuyền sẽ không áp chế nỗi, vậy thì có mà phí công nhọc sức.

Lý Hạo phán đoán, loại người như Từ Khánh chắc chắn sẽ không dám tùy tiện giải phong, bây giờ lại một lần nữa ngoài dự đoán…

“Nhất định là bị bức ép rồi… muốn nhanh chóng giết ta…”

Hắn phán đoán một chút, có lẽ là có người đang bức bách gia hỏa này nổi điên.

Là ai?

Người của Ngân Nguyệt hay sao?

Cũng chỉ có thể là người của Ngân Nguyệt?

Những lão đầu tử kia ngược lại thật có chút bản lĩnh, cách xa như vậy cũng có thể uy hiếp được Từ Khánh.

Thế nhưng…Lý Hạo âm thầm kêu khổ, các ngươi bức bách gã như thế, gia hỏa này một khi nổi điên, chỉ cần trễ một chút thôi là ta có hi vọng bỏ rơi gã ta rồi, khi đó Từ Khánh có lẽ cảm thấy không gấp gáp, cũng sẽ không sớm nổi điên như vậy.

“Các ngươi hại ta rồi, các ngươi nắm bắt thời cơ không chính xác!”

Lý Hạo âm thầm mắng và kêu khổ.

Ngân Nguyệt nhất định đã âm thầm phát lực, hắn hiểu, thế nhưng thời cơ không đúng lắm, quá sớm, ta còn chưa tới gần bờ biển kia mà.

Chờ ta tới gần bờ biển rồi các ngươi mới phát lực, thì ta sẽ có hi vọng rất lớn thoát được.

Không còn cách nào khác, khoảng cách quá xa, những người kia không thể nắm chắc tình báo được, chỉ có thể dựa theo phán đoán của bọn họ mà thôi.

Lý Hạo giờ phút này cũng cắn chặt hàm răng, khí huyết dâng lên, một ngụm nuốt bảo kiếm vào bụng, trực tiếp nuốt Tinh Không Kiếm vào bụng, Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật vận chuyện đến cực hạn, vô số kiếm năng tràn vào thể nội, Lý Hạo xoẹt một tiếng, lần nữa gia tốc, xuyên qua hư không.

Phía sau, Từ Khánh giận dữ mắng một tiếng!

Còn có thể bộc phát sao?

Lý Hạo này đến cùng là cái quỷ quái gì, phía trước, sắc mặt Lý Hạo trắng bệch lại nhe răng cười, kinh ngạc chứ gì?

Ta còn có thể khiến ngươi kinh ngạc hơn nữa!

Khóa siêu năng của trái tim, giờ phút này đã bảo hòa, Lý Hạo thử đánh gãy một chút, độ khó đúng là rất lớn, không biện pháp nào, hắn chỉ có thể mạnh mẽ dùng Kiếm Thế đập vỡ khóa siêu năng cường hãn kia… Lão tử sẽ chặt đứt một nửa xem sao, có thể bộc phát một chút hay không, nếu có thể, thì sẽ lại tăng tốc!

Tức chết lão già chết tiệt ngươi!

Lúc này hướng mà Lý Hạo phi hành, chính là phía cầu lớn Đông hải, hắn không nghe thấy tiếng nổ mạnh to lớn kia, nhưng cảm nhận được một cỗ năng lượng đang bộc phát ở phía đó, quét sạch!

Giờ phút này, ở Đông hải bộc phát động tĩnh như vậy, Lý Hạo suy đoán… có lẽ là viện quân đã tới.

Còn về phần ai tới cứu mình… không rõ cho lắm, tới đó nhìn kĩ hẳn nói.

Không ngoài mấy vị như Hồng Nhất Đường hay Quang Minh Kiếm mà thôi, Quang Minh Kiếm là vì muốn mình giúp nàng trấn áp lực lượng quang minh trong cơ thể, còn Hồng Nhất Đường là vì lão là người tốt… đại khái là vậy?

Dù sao đại khái có thể là mấy người này.

Còn về phần lão sư của mình, Lý Hạo thật sự là không hề cân nhắc đến, sau khi lão sư tiến vào trung bộ, trước đó còn có tin tức, gần đây một mực không có tin tức gì, có lẽ đã mất tích, cũng có thể là dẫn theo Quang Minh Kiếm bỏ trốn, cũng có thể là đã đi đào mộ.

Vả lại, lão sư yếu như vậy, có đến cũng vô dụng mà thôi!