TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1174: Kẻ dã man đến từ phương bắc (7)

Lão nhân tóc bạc nhìn theo bóng lưng của Hầu Tiêu Trần, hồi lâu mới chậm rãi nói: “Cửu Ti, Hoàng Thất, thế gia, không có một ai đứng ra ngăn cản… chẳng lẽ ngươi muốn ngăn cản lão sao?”

Đám người trầm mặc một lúc, vẫn có người không hiểu, mang theo một chút oán giận: “Vì sao chứ? Lão mới từ Ngân Nguyệt đến đây mà thôi, đã dám không kiêng kỵ như thế, trước đó không phải nói, để lão đến đây là vì muốn trừng trị lão sao?”

Bây giờ thì sao chứ?

Lão thế mà đã thành Thiên Tinh đô đốc quyền cao chức trọng.

Trước đó những người kêu gào muốn thu thập lão đâu mất rồi?

Người Ngân Nguyệt đều càn rỡ như thế hay sao?

Ma Kiếm Lý Hạo trực tiếp giết tới địa bàn của Định Quốc Công, trực tiếp ở trước mặt người ta giết con cái của họ, Hầu Tiêu Trần cũng y như vậy, cái Ngân Nguyệt nho nhỏ kia, mọi rợ khắp nơi, đúng là địa phương hoang dã, người từ đó đi ra quả nhiên cũng đều dã man không gì sánh được!

“Vì sao cơ chứ?”

Lão nhân trầm mặc một lát, hồi lâu, lắc đầu: “Không vì sao cả, chỉ vì những người này dám giải phong, mà những người khác… không dám!”

Chỉ đơn giản như vậy ư!

Giai đoạn này còn chưa giải quyết được vấn đề sau khi giải phong, còn chưa giải quyết được vấn đề sau khi phá vỡ đạo siêu năng thứ 6, tất cả mọi người đều không dám bộc phát sức chiến đấu ở tầng cao hơn.

Thế nhưng, những người Ngân Nguyệt dám.

Chỉ một mình Hầu Tiêu Trần ở đây cho dù có giải phong, Thiên Tinh cũng có thể thu thập được lão, nhưng lại thêm một tên Thiên Kiếm, rồi thêm một tên Bắc Quyền, một tên Bá Đao, một Khổng Khiết, một Hoàng Vũ…

Thử hỏi ai dám bước ra làm kẻ cầm đầu kia chứ?

Còn có Địa Phúc Kiếm và Quang Minh Kiếm nữa!

Vả lại, những việc làm của Hầu Tiêu Trần là việc trong chức quyền của lão, không có một chút gì trái với pháp luật, ngươi có tư cách gì để đối phó lão.

Cửu Ti, cũng không phải một lòng.

Dưới tình huống như vậy, Hầu Tiêu Trần có thực lực đương nhiên là có thể phách lối.

Ngân Nguyệt, giờ đây đang ở thế thượng phong.

“Hừ, ta thấy nếu Ma Kiếm kia lần này thật sự chết trong Định Biên, để xem những người này còn dám phách lối nữa hay không, nếu giết một tên Ma Kiếm, Từ gia dần dần phục hồi, rất có thể sẽ giết thêm mấy tên nữa!”

Lão nhân tóc bạc không lên tiếng, sau một khắc, ánh mắt biến đổi, khẽ quát một tiếng, đánh ra một quyền, kim quang bốn phía, ầm một tiếng vang lên, kim quang nổ nát, một thanh trường thương phá không mà đến, kích phá thương khung, mang theo ánh lửa, thổi phù một tiếng, trực tiếp đâm xuyên qua người vừa nói chuyện!

Nơi xa, âm thanh của Hầu Tiêu Trần văng vẳng truyền đến: “Không có thực lực thì im miệng! Có thực lực còn không dám nói chuyện, không có thực lực thì nhảy nhót làm gì, Triệu huynh, người này công nhiên tuyên bố, dám đánh giết phó Bộ Trưởng phân bộ của Tuần Dạ Nhân, ta giết gã… ngươi không có ý kiến chứ?”

“Những người tạo phản như vậy, Triệu huynh lần sau tránh xa một chút!”

Lão nhân không nói gì.

Mãi đến khi âm thanh đã tiêu tán, tí tách một tiếng, trên tay, huyết dịch chảy xuống, nhỏ giọt xuống đất, lão nhìn về phía nơi xa, ánh mắt có chút khó coi cùng hãi nhiên.

Hầu Tiêu Trần…. nhất định đã đột phá!

Không phải về cảnh giới, mà là đã bão hòa số lượng của khóa siêu năng, nhất định là rất nhiều, so với trước đó khi giết trưởng lão Hồng Phát còn nhiều hơn!

Lão là Thuế Biến kỳ, không phải Húc Quang sơ kỳ, lại bị một thương của người kích phá bàn tay!

Lão Hầu Tiêu Trần này… trước đó che giấu thực lực, hay là gần đây đã tiến bộ?

Lão nhìn thoáng qua Húc Quang sơ kỳ bị đánh chết kia, lại nhìn học viên bốn phía đang câm như hến, thở dài một tiếng rồi quay người rời đi.

Học viện Thiên Tinh, trải qua chuyện này triệt để đã không còn uy danh gì nữa.

Quả nhiên, đại học võ khoa mô phỏng theo thời kỳ cổ văn minh này, căn bản không làm được.

Học viên quá hỗn tạp, giáo viên cũng quá hỗn tạp, cường giả quá ít, ai ai cũng sợ chết… không giống nhau.

Cùng một thời gian, bờ biển Đông hải.

Viên Thạc nhìn sóng biển ngập trời phía xa xa, cười cười, cầm thạch đao trong tay, bay về phía giữa cầu lớn.

Động tĩnh lớn như vậy, thế nào hắn cũng cảm giác được một chút.

Tiểu Lý Hạo, ngươi có cảm giác được không?

Cứ xem như ngươi không cảm giác được, thì Từ Khánh hẳn sẽ biết tin tức, Từ Khánh ngươi có đến hay không?

Hoặc giả… những cường giả dưới trướng ngươi sẽ đến hay không?

Sau một khắc, lão giống như đạn pháo vậy, ầm ầm bắn về phía trước!

Một đao chém nát thương khung, trực tiếp chém đứt tại chỗ những cường giả chạy trốn bị sóng lớn cuốn tới kia, máu tươi nhuộm khắp Đông hải.

“Khốn nạn!”

Từ Khánh đột nhiên nổi giận gầm lên một tiếng!

Chỉ trong nháy mắt, gã đã nhận được rất nhiều tin tức.

Cầu lớn Đông hải đã bị oanh tạc, hải hặc ở Đông hải bị tổn thất nặng nề, phủ Quốc Công ở Thiên Tinh thành bị xét nhà, đệ đệ thì bị Hầu Tiêu Trần trực tiếp chém chết tại chỗ, phía Tuần Kiểm Ti cũng gửi công văn thông báo cho vương triều, trực tiếp giáng gã xuống một cấp từ Định Quốc Công giáng xuống Định Quốc Hầu!

Thiên hạ này vẫn rất cần đại nghĩa, cần danh phận.

Bởi vì gã bắn đạn diệt thành lung tung, không trưng cầu ý kiến người khác, dẫn đến bốn phương tám hướng đều có nguy cơ trúng đạn diệt thành, không giết gà dọa khỉ, những người khác sẽ nhanh chóng học theo.

Như vậy sẽ hoàn toàn lộn xộn!

Giáng tước một cấp, kỳ thực không ảnh hương thực lực, nhưng đối với Định Quốc Công mà nói, lại là một tổn thất lớn hơn so với bất cứ tổn thất nào, gã cắn răng, nổi giận gầm lên một tiếng, thật to gan!

Những tên gia hỏa của Tuần Kiểm Ti kia điên hết rồi sao?

Chúng dám giáng chức Quốc Công của ta!

Mấu chốt là, Hoàng Thất… đã đồng ý, tám ti kia cũng đều chấp nhận, hiển nhiên đều cảm thấy gã đã làm không ổn, không thể bỏ mặc gã như thế được.