TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1084: Dồn dập hiện thân (6)

Trên mặt Hắc Quả Phụ toát mồ hôi lạnh: “Ta chỉ đứng đó mà xem, vốn không có xuất thủ toàn lực, chỉ là kinh ngạc về thực lực cường hãn của Quang Minh Kiếm mà thôi, muốn thăm dò một chút…”

“Ngươi nha, đúng là nói láo hết lần này đến lần khác!”

Nam tử nho nhã lắc đầu, thở dài một tiếng: “Được rồi, không so đo với ngươi nữa, đều là bạn cũ cả.”

Hắc Quả Phụ kinh hãi không thôi, vội vàng nói: "Vậy ta đi trước, ngày khác có rãnh lại mời…”

“Đi đi?”

Nam tử nho nhã cười một tiếng: “Được thôi, nhưng ngươi có chút làm hỏng quy củ, con người này của ta, lại rất nói quy củ… đánh ngươi một quyền, để ngươi nhớ cho rõ, dù Ánh Hồng Nguyệt giết Viên Thạc, cũng chỉ là nội bộ Ngân Nguyệt xuất thủ, khi nào đã cùng người ngoài hợp tác vây công… thật đúng là không có quy củ!”

“Không…”

Hắc Tri Chu kinh hoàng, bỏ trốn trong nháy mắt!

Vị cường giả Húc Quang đỉnh phong này, giờ phút này so với việc bị Quang Minh Kiếm truy sát còn đáng sợ hơn, đằng không mà lên, trong nháy mắt bỏ trốn.

Mà nam tử, lại là thở dài một tiếng, một quyền đánh ra!

Rất nhẹ nhàng nhưng cũng rất đường hoàng, không có chút phức tạp nào.

Ầm!

Một nắm đấm từ trên trời giáng xuống, đại khí bàng bạc, so với Địa Phúc Kiếm chỉ có hơn không kém.

Ầm!

Một tiếng cực lớn vang lên, đại quyền đấm xuống.

Lại là một tiếng ầm vang, Hắc Tri Chu trực tiếp bị đấm vùi vào trong mặt đất, mặt nạ vỡ nát, lộ ra gương mặt xinh đẹp, giờ phút này không ngừng thổ huyết, trong mắt tràn đầy sự sợ hãi, trước ngực, một quyền ấn hiện ra, xương cốt đã đứt gãy toàn bộ, còn nội tạng đã vỡ nát hơn phân nửa.

Siêu năng… cũng mất đi phân nữa.

Hắc Tri Chu sắc mặt lộ ra vẻ tuyệt vọng, nơi xa, nam tử nho nhã cười nói: “Được rồi, quy củ chính là như vậy, không chết được đâu, trở về ăn thêm một chút thuốc bổ là được, lần sau nhớ rõ đừng nên cấu kết với đám người ngoài kia, trước kia, ngươi đã thích thông đồng với người khác, bây giờ ngay cả người ngoài cũng dám cấu kết… thật không có tiền đồ!”

“Phụttt….”

Huyết dịch tuôn ra, hắc quả phụ dường như muốn nói cái gì đó, lại không nói ra được, giờ phút này chỉ cảm thấy bản thân đã sắp chết đến nơi, trong mắt chỉ có hoảng sợ và lo lắng.

Bắc Quyền!

Ả biết Bắc Quyền nhất định rất mạnh, nhưng ả không thể ngờ, chỉ một quyền… chính mình thiếu chút nữa đã bị giết chết, không có chút sức phản kích nào, Bắc Quyền, rốt cục đã đi tới trình độ nào?

Những năm này, lão đã đi đâu?

Vì sao giờ phút này cũng hiện thân ở gần đây!

Nam tử nhã nhặn không để ý tới ả nữa, nhìn về bốn phía, suy nghĩ liên tục, thở dài một tiếng: “Được rồi, không trở về Ngân Nguyệt, cái Ngân Nguyệt đó bây giờ cũng không nên gây ra động tĩnh gì lớn nữa, nghe nói Viên Thạc rời núi, muốn gặp lão một chút, kết quả lại không thấy người, Bá Đao có lẽ cũng ở gần đây… ta cũng không muốn gặp gã cho lắm.”

Cảm khái một trận, lại cười nói: “Nghe nói Phù Đồ Vương vẫn còn sống, còn lập nên cái thần sơn gì đó… Thiên Kiếm cũng vậy…ta đi tìm bọn họ tán gẫu một chút… đúng rồi, Hạ Dũng lão đệ kia của ta, nghe nói đã đầu quân cho Hoàng Thất, làm chó săn?”

“Khụ khụ…”

Huyết dịch tuôn ra, Hắc Quả Phụ không cách nào trả lời, Bắc Quyền nhìn ả một cái, khẽ nhíu mày: “Ngươi đúng là không có quy củ, bài danh của ta năm đó cao hơn ngươi, ta hỏi ngươi, mà ngươi cũng không trả lời, ngươi lại muốn ăn thêm một quyền của ta sao?”

Trong mắt Hắc Quả Phụ lập tức vô cùng hoảng sợ, cố nén sự đau nhức kịch liệt trong nội phủ, giãy giụa, khó khăn mở miệng nói: “Tại…Nam Quyền…Nam Quyền đang ở Hoàng Thất…”

Cái này cũng tạm được!

Trung niên nho nhã gật đầu, lộ ra dáng tươi cười: “Vậy ta sẽ đi thăm tiểu đệ ta một chút, ngươi truyền tin tức về, bảo tên mặt trắng Hồng Nguyệt đến gặp ta tán gẫu một chút, nhiều năm không gặp, ta muốn xem thử, gã có phải hay không vẫn còn đẹp trai như vậy, mỗi lần nhìn thấy bộ mặt kia của gã, ta đều muốn đấm nổ mặt gã, ta chán ghét những người đẹp trai hơn ta!”

“……”

Hắc Quả Phụ không dám nói thêm câu nào, chỉ là gật đầu.

Bắc Quyền cũng không làm khó ả nữa, cười cười, lắc lắc tay “Muội tử, ta đi trước đây, trở về nói với tên mặt trắng của ngươi, siêu năng phế đi càng tốt, luyện siêu năng gì đó, chỉ làm lỡ thời gian, võ đạo mới là chính đồ!”

Nói xong, cất bước rời đi, đi không nhanh lắm, nhưng lại trong chớp mắt biến mất trước mặt.

Sau khi gã rời đi một hồi lâu, Hắc Quả phụ lúc này mới lấy ra một số đan dược, nhanh chóng phục dụng, chỉ cảm thấy khóc không ra nước mắt, dưới một quyền này, vô số gân cốt đứt đoạn, nội phủ bị trọng thương…nếu như không có sinh mệnh tuyền thủy, đại khái thương thế sẽ không lành lại được.

Cũng may, Bắc Quyền chỉ đấm một quyền, nếu thêm một quyền nữa thì… chỉ sợ thật sự chết mất.

Trong lòng thở dài một tiếng, những người này…

Có chút cảm giác nói không ra lời, cuối cùng vẫn là thở dài một tiếng, gian nan giãy giụa rời đi, xem ra, sẽ đến Ngân Nguyệt trễ hơn một chút, nếu không, tình huống bây giờ, cho dù bọn người của Hoàng Vũ không làm khó mình, Lý Hạo kia, có lẽ sẽ trực tiếp giết chết mình.

Bắc Quyền xuất hiện, Bá Đao, Thiên Kiếm, Địa Phúc Kiếm, Viên Thạc, Bích Quang Kiếm những người này đều xuất hiện.

Hắc Quả Phụ biết, đã sắp tới thời kỳ loạn thế.

Những người này xuất hiện, cho dù các phương không tìm được bọn họ, bọn họj có lẽ cũng sẽ chủ động xuất kích.