Hồng Nhất Đường cười lên: “Thất kiếm Ngân Nguyệt, hẳn không thân gì nhau. Nhưng đám các ngươi, lấy nhiều ức hiếp ít, liên thủ ức hiếp một người phụ nữ, không thấy quá đáng sao?”
“Quá đáng?”
Có tên cười lạnh lùng.
Địa Phúc Kiếm đến đây…thật buồn cười.
Nếu Thiên Kiếm đến, mọi người còn e sợ ba phần. Nhưng là Địa Phúc Kiếm, sớm đã là một tên rác rưởi, chẳng có gì phải lo lắng cả.
“Ai cũng nói võ sư Ngân Nguyệt rất lập dị, cho dù nội bộ có đầu rơi máu chảy, ra ngoài đều rất đồng lòng, rất hung ác. Ngân Nguyệt đệ nhất…hôm nay xem ra được mở mang kiến thức. Thật đúng là, những tên kia không ai dám đến, Địa Phúc Kiếm ngươi ngược lại tới rồi…”
Lúc này, không người bị Địa Phúc Kiếm hấp dẫn sự chú ý.
Trong mắt Quang Minh Kiếm hiên lên sự phức tạp, nhìn xung quanh, không thấy Lý Hạo càng thêm phức tạp.
Tuy là Địa Phúc Kiếm đến đây nhưng chưa chắc có tác dụng.
Cô ta muốn thấy Lý Hạo.
Đáng tiếc, cô biết cách làm người của Lý Hạo. Lần trước uy hiếp hắn, hắn hẳn là đang ở Ngân Nguyệt đợi cứu viện, cho dù đến giới hạn, cũng sẽ không mạo hiểm đến cứu mình.
Về phần Địa Phúc Kiếm đến đây khiến cô có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng không tính là ngoài ý muốn.
Có khi võ sư Ngân Nguyệt chính là một đám người kỳ quái.
Có lúc bọn họ chém giết lẫn nhau, nhưng khi có bên thứ ba chen vô, bọn họ lại hợp sức giết chém bên thứ ba rồi lại tiếp tục trận chiến của bọn họ.
Đám người này, đem hai chữ Ngân Nguyệt đặt phía trước võ sư, võ sư khác nơi liền có kiêu ngạo riêng, kiêu ngạo của đám võ sư đó chính là bọn họ là võ sư của Ngân Nguyệt.
Đây có lẽ là tín ngưỡng của võ sư Ngân Nguyệt.
Võ sư Ngân Nguyệt là thiên hạ đệ nhất.
“Hồng Nhất Đường…”
Quang Minh Kiếm không ngừng ho ra máu: “Nam Quyền đâu?”
“Về Trung Bộ rồi.”
Hồng Nhất Đường cười nói: “Không có cách nào, chỉ có mình ta đến đây. Những tên khác, ta không liên lạc được, hoặc không thể tới, ngược lại ngươi…thật thảm!”
“Còn được.”
Quang Minh Kiếm cũng cười, không phải cười sáng lạn mà là cười vì tuổi già sức yếu.
Ngay lúc này, một luồng sóng nước quét qua.
~Bùm, một tiếng nổ ngay trước người Hồng Nhất Đường.
Nhưng Hồng Nhất Đường không thèm nhìn qua, chỉ vung kiếm một cách nhẹ nhàng, tất cả sóng nước đều ổn định lại, ông ta nhìn về phía tên vừa ra tay: “Ngươi không phải thật sự nghĩ ta chỉ là Tam Dương?”
Hồng Nhất Đường cười lên: “Nếu cảm thấy một luồng sóng nước giết chết Tam Dương, có thể giết chết ta…ngươi qua coi thường ta rồi?”
Người kia đang ẩn nấp, lạnh nhạt nói: “Hồng Nhất Đường, mặc kệ ngươi giấu bao nhiêu sức mạnh, e rằng ngươi sẽ giống như Quang Minh Kiếm, hôm nay, ngươi không thể nào mang Quang Minh Kiếm đi được! Muốn mang cô ta đi ngươi phải trả một cái giá rất đắt, ta chỉ sợ nó nằm ngoại khả năng của ngươi.”
Lúc này, một cường giả phát ra hơi thở, sóng gió nổi lên.
E rằng Hồng Nhất Đường sẽ giống như Quang Minh Kiếm, hôm nay ai cũng không thể mang Quang Minh Kiếm đi, trừ phi tên đó cũng muốn lưu lại đây.
Phía xa, Từ Trấn cũng nhíu mày nhìn về phía Hồng Nhất Đường: “Địa Phúc Kiếm, ngay cả người phản chủ Ngân Nguyệt ngươi đều muốn bảo vệ sao? Năm đó võ sư Ngân Nguyệt rất mạnh, hiện giờ cũng có cường giả hoạt động. Ngươi nên suy nghĩ kỹ, người cô ta phải bội chính là phủ Định Quốc Công! Ngươi đừng quên, năm đó, vương triều Thiên Tinh trị vì thiên hạ, Định Quốc quân bọn ta cũng không phải là không có san bằng qua Ngân Nguyệt…”
Uy hiếp sao?
Hồng Nhất Đường bật cười: “Đừng nhắc đến Định Quốc quân. Hắc Giáp quân của hoàng thất Thiên Tinh còn đáng giá nhắc đến, Định Quốc công đời đầu dẫn theo Định Quốc quân tiến vào Ngân Nguyệt, thiếu xíu nữa là bị đánh chết. Nếu không có Hắc Giáp quân đến cứu viện kịp thời, thì đã sớm bị giết. Huống hồ là chuyện của 200 năm trước, ngươi cảm thấy vinh quang sao? Tộc phổ của các ngươi, không có ghi lại chuyện nhục nhã này sao?”
Từ Trấn nhíu mày. Nói láo!
Gia tộc dĩ nhiên có ghi lại, cũng có một số công lớn,ví dụ trấn áp Ngân Nguyệt, Định Quốc quân cũng là một đám quan trọng, dĩ nhiên hết thảy đều là người thắng viết.
Chi tiết thế nào, chỉ có một số người liên quan mới biết rõ. Cho dù là Hồng Nhất Đường cũng chỉ nghe thế hệ trước nói thôi.
Hiện giờ, những tên này không quá nguyện ý ra tay.
Bởi vì Địa Phúc Kiếm đến nên sức mạnh sẽ không yếu.
Kéo dài thời gian đối với bọn họ không có chỗ hại, tình hình của Quang Minh Kiếm càng ngày càng tệ, không lâu sau, chính cô ta cũng sẽ phế.
Trong biển lúc này, Lý Hạo lặng lẽ tiến lên.
Địa Phúc Kiếm xuất hiện hấp dẫn sự chú ý của mọi người. Lúc này, hắn đang tiến gần đến tên siêu năng cấp Húc Quang hệ thủy kia.
Bên trên tiếp tục trò chuyện.
Hắn không ngại đi đánh lén một lần.
Xử lí xong tên Húc Quang hậu kỳ, hắn có thể tụ hợp với Quang Minh Kiếm, khi đó cung cấp cho cô ta một chút kiếm năng, hẳn có thể giúp cô ta hồi phục.
Lý Hạo lặng lẽ tới gần.
Húc Quang hậu kỳ không dễ giết.
Nhưng hắn có kinh nghiệm, phối hợp cùng con chó kia, không phải không thể giết chết ngay lập tức.
Từng bước tới gần. Càng ngày càng gần.
Lý Hạo không thấy người đâu, chỉ thấy một quả chùm sáng khổng lồ. Đối phương hẳn là có thủ đoạn ẩn nấp đặc biệt, nhưng trong mắt Lý Hạo những thủ đoạn đó đều là đồ bỏ đi.