TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1066: Mộc kiếm thế (2)

Sợ hãi là không thể nào.

Hắn đã gặp qua cường giả hơn Thuế Biến kỳ, chính là đám người Hầu Tiêu Trần, Địa Phúc Kiếm, Nam Quyền lúc giải phong đều cần vượt qua Húc Quang kỳ. Bên trong Chiến Thiên thành, những bộ giáp Bạch ngân đều là Thuế Biến kỳ, hoàng kim ra tay lại càng khinh khủng hơn.

Lý Hạo thấy tất cả chuyện này, tầm mắt đã sớm vượt qua trước kia.

Hắn nhanh chóng tính toán một chút, lúc này, cách tốt nhất là giúp Quang Minh Kiếm khoẻ lại. Sau khi khoẻ lại, bà ta có thể đánh với vài tên Húc Quang đỉnh phong cùng 2 tên Thuế Biến kỳ.

Về phần đám trung kỳ là hậu kỳ, có khoảng 8 tên, con chó có thể đánh với 1 tên, Lý Hạo đánh với 1 tên trung kỳ cũng không có vấn đề…

Nhưng còn thiếu người.

Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là Quang Minh Kiếm phải khoẻ lại cái đã.

Nếu không thì tất cả đều là nói nhảm.

Sức mạnh cũng không phải so người nhiều, mà là so khí thế, Quanh Minh Kiếm khoẻ lại, đám người kia sẽ không dám tấn công bà ta.

“Lặn xuống biển không biết có thể tiến gần đến Quang Minh Kiếm không…”

Lý Hạo đợi ở trong biển nhìn về phía xa, lúc này, dưới chân Quang Minh Kiếm là một tên siêu năng hệ thủy Húc Quang hậu kỳ, đây cũng là nguyên nhân tại sao Quang Minh Kiếm không lặn xuống biển.

Dưới biển cũng có người.

“Rất nhiều cường giả…”

Quan trọng nhất là không có cách nào khôi phục sức mạnh cho Quang Minh Kiếm, đây cũng là vấn đề lớn nhất.

Lúc này, vang lên tiếng nói bên tai Lý Hạo: “Bà ta sắp chống đỡ không nổi nữa rồi, ra tay đi.”

Lý Hạo tràn đầy sức mạnh, tự nhiên là có sức đánh.

Nhưng lúc này nghe nói thế vẫn hơi nhíu mày, truyền tin: “Ngài chỉ có một người…bên ngoài Húc Quang nhiều như vậy, còn có Thuế Biến kì. Đây còn chưa phải là tất cả, hiện giờ Quang Minh Kiếm đã phế một nữa, ngài ra tay…nếu không giết hết toàn bộ, sau này sẽ có phiền toái.”

“Ta giải phong thử xem?”

“Sư thúc không sợ lãng phí thần năng thạch sao?”

“Đều là võ sư Ngân Nguyệt, còn là một trong Thất kiếm. Ngân Nguyệt to như vậy cũng chỉ có ta rãnh rỗi, mấy tên ở Trung Bộ xa như vậy, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có ta có thể ra tay…”

Chính là Hồng Nhất Đường.

Lấy tính cẩn thận của Lý Hạo, biết rõ sẽ có rất nhiều cường giả đến, làm sao dám không chuẩn bị gì mà đến.

Từ lúc rời khỏi di tích, hắn đến cách Kiếm Môn gần 2000 cây số đã truyền tin cho Hồng Nhất Đường. Ban đầu là muốn đi theo bảo vệ mình, kết quả bây giờ Hồng Nhất Đường muốn ra tay.

Lí do rất đơn giản, vì họ đều là võ sư Ngân Nguyệt.

Quang Minh Kiếm đi ra ngoài gặp phiền phức, thân là Địa Phúc Kiếm, ông ta vẫn muốn ra tay giúp đỡ.

“Sư thúc, ngài giải phong…thêm tình huống của Quang Minh Kiếm, ta vừa giúp bà ta vừa giúp ngài…không nhắc đến tiêu hao, quan trọng là không đủ thời gian.”

Nếu Hồng Nhất Đường giải phong cộng thêm Quang Minh Kiếm, tuyệt đối phiền hơn vụ Nam Quyền lần đó.

Tình huống Quang Minh Kiếm sắp không được!

Hồng Nhất Đường lại truyền tin: “Chỉ phiền một chút, Lý Hạo, Ngân Nguyệt không lớn, võ sư cũng không nhiều. Hiện giờ ngươi không có nhiều cơ hội, về sau đến Trung Bộ sẽ hiểu, đi ra ngoài nên dựa vào đồng hương, ít nhất khi gặp phiền phức, vẫn có võ sư Ngân Nguyệt tình nguyện đứng ra…cũng vì vậy, võ sư Ngân Nguyệt mới có uy danh.”

“Nếu tất cả đều chỉ biết đánh một mình, dù cho võ sư Ngân Nguyệt có mạnh đến đâu đi nữa, thì một người cũng đánh không lại một đám.”

“Ngươi đi thu phí đòi tiền mấy tên kia, là nên làm, mấy tên kia đáng đời. Về phần Quang Minh Kiếm…có chút ân oán không cần thiết phải hoá giải, ngươi không được, để lão sư ngươi đến tìm bà ta…nhưng lúc này nhất định phải cứu. Ngươi cứu bà ta, về sau nếu ngươi gặp chuyện nguy hiểm, sẽ có rất nhiều tên võ sư Ngân Nguyệt đến giúp ngươi.”

“Trước tiên ta đi hấp dẫn sự chú ý của bọn chúng, ngươi tìm cơ hội mang Quang Minh Kiếm đi…có thể chữa thương thì nhanh chữa, chưa cần quản tới ta, chữa được bao nhiêu tính bấy nhiêu.”

Lý Hạo nhíu mày.

Hồng Nhất Đường ra tay cũng không có gì. Chỉ là tình hình này, nếu Hồng Nhất Đường giải phong, Lý Hạo khó có thể đảm bảo giúp 2 người bọn họ trấn áp bạo động, hơn nữa nơi này vẫn rất nguy hiểm.

Coi chừng có cường giả hơn đang ẩn nấp.

Hồng Nhất Đường cũng không phải cấp dưới của hắn, chuyến đi này không đơn giản chỉ vì Lý Hạo, dĩ nhiên biết được Quang Minh Kiếm gặp nguy hiểm, nên ông ta mới quyết định đến.

Lý Hạo cũng nhân cơ hội nói cho ông ta một ít tin tức thôi.

Ngay lúc Lý Hạo còn đang suy tư, trên mặt biển, một ít sóng biển đã bắt đầu nhấc lên.

Quang Minh Kiếm đang tuyệt vọng bỗng thay đổi sắc mặt.

Cùng lúc đó, một ít cường giả đang che giấu thân phận đều nhìn về một hướng.

Phía xa có một người cầm trường kiếm trên tay, đi trên mặt biển đến.

Hồng Nhất Đường không che giấu thân phận.

Người to lớn như vậy trực tiếp đi đến, hình như có người nhận ra ông ta, ánh mắt thay đổi, giọng nói có chút lạnh lùng: “Địa Phúc Kiếm Hồng Nhất Đường?”

Võ sư Ngân Nguyệt đến đây rồi?

Trong nháy mắt, tất cả mọi người nhìn lại, chỉ có một mình Hồng Nhất Đường.