TRUYỆN FULL

[Dịch] Thiên Cơ Điện

Chương 252: Hoàn cảnh chứng đạo

Không giết Liệt Trọng Lâu diệt khẩu, cần một lý do.

Cũng may may lý do là thứ dễ kiếm nhất.

Vân Tuyệt cổ địa nằm giữa địa phận của hai môn phái Hắc Bạch thần cung và Thái Âm môn, bây giờ người của Hắc Bạch thần cung đã chết hết, sớm muộn gì cũng phái người tới gây sự, Vân Tuyệt môn muốn chiếm cứ nơi này, cần có chỗ dựa.

Nếu người của Hắc Bạch thần cung đều đã xong đời, đương nhiên cần tìm chỗ dựa bên Thái Âm môn.

Huống chi Liệt Trọng Lâu giết Thường Vũ Yên, hắn còn bỏ công sức trong chuyện giết Chúc Bạch Thương, tương đương với Vân Tuyệt môn nắm được một nhược điểm của Thái Âm môn.

Cứ như vậy, mọi chuyện cũng trở nên đơn giản.

Ta không nói ra chuyện ngươi giết Thường Vũ Yên, nhưng ngươi phải giúp ta cản bên phía Hắc Bạch thần cung.

Còn Thái Âm môn muốn sử dụng nơi này để lĩnh ngộ đại đạo? Dễ thôi, chỉ cần đưa ra điều kiện trao đổi ngang giá là được, cụ thể thì từ từ bàn bạc.

Đối mặt với điều kiện như vậy, đương nhiên Liệt Trọng Lâu không có lý do gì để từ chối.

Cho nên mọi chuyện kết thúc như vậy.

Điều làm cho Liệt Trọng Lâu tiếc nuối nhất là các đệ tử của Thái Âm môn, ngoài Tân Tiểu Diệp ra, tất cả những người ngộ đạo đột phá đều đã chết.

Còn về bản thân hắn, sau hai lần sử dụng cấm thuật thì công lực đã tổn hại, trong thời gian ngắn đừng nghĩ tới chuyện đột phá.

Có thể nói là xui xẻo tới tận cùng.

Nhưng cũng coi như đã phát hiện bí mật về nơi này, như vậy lúc về cũng có cái để báo cáo, còn sau này xử trí ra sao thì phải xem cấp trên nói chuyện với Vân Tuyệt môn như thế nào.

Cưỡng ép là không thể rồi, Vân Tuyệt môn đã có chuẩn bị, một khi cưỡng ép chắc chắn họ sẽ nói ra chuyện ngày hôm nay.

Đến lúc đó Hắc Bạch thần cung sẽ tranh đoạt lợi ích với bọn họ, kết quả vẫn là hai bên chia đôi, không khéo còn nhân cơ hội lôi chuyện Thường Vũ Yên ra làm khó dễ, đòi lấy nhiều lợi ích hơn.

Nếu đã vậy, chẳng bằng đáp ứng cho họ một chút lợi ích, đổi lại cơ hội cảm ngộ ở đây.

Nhưng trong thời gian ngắn còn chưa thể mượn cớ kéo tới Đông Phong quan - chuyện này cũng cần bố trí một phen.

————————————————

Nói chung âm mưu đã được giải quyết xong.

Tiếp theo là chuyện đàm phán.

Cứ như vậy, Liệt Trọng Lâu dẫn người rời khỏi, Điền Viễn Trung cũng dẫn Cố Phong Hiên về Vô Thiên thành, tin rằng không bao lâu sau mọi người sẽ biết Vân Tuyệt cổ địa đã không còn Vô Thiên thành mà chỉ có Vân Tuyệt môn.

Tân Tiểu Diệp cũng đi khỏi.

Tới cuối cùng Ninh Dạ vẫn không có cơ hội thật sự tiếp xúc với cô.

Nhưng đã có cơ hội ‘cảm ngộ’ ở đây, tin rằng sau này còn có lúc gặp mặt.

Âm mưu kết thúc, tất cả thành công.

Tam quỷ của Mộc Khôi tông và Ninh Dạ vẫn không đi khỏi.

Ninh Dạ đang hấp thu lợi ích mà Cố Phong Hiên lưu lại - một bàn tay năng lượng linh lực tập trung đông đảo tiên pháp.

Y chuyển hóa hoàn toàn, hấp thu vào trong Côn Lôn kính.

Đáng tiếc, nó không được chuẩn bị cho Côn Lôn kính, vì vậy phần chuyển hóa được không tới một nửa, nhưng dẫu sao cũng coi như giúp Côn Lôn kính khôi phục một phần năng lực - bây giờ nếu Ninh Dạ khởi động lần nữa thậm chí có thể trực tiếp dịch chuyển bản thân đến Cửu Cung sơn.

Đương nhiên chỉ làm được một lần.

Sau khi làm xong việc này, Ninh Dạ trở lại bí địa Cực Đạo cung.

Con mẫu trùng kia vẫn bị giam ở đây.

Đứng trước mặt mẫu trùng Tinh La, Ninh Dạ mỉm cười: “Ta nghĩ ngươi đã biết có chuyện gì diễn ra?”

Tinh La hầm hừ: “Cố Phong Hiên thất bại, ta không thấy lạ, nhưng nếu ngươi nghĩ rằng có thể dựa vào đó để điều khiển ta thì sai hoàn toàn rồi.”

“Điều khiển ngươi?” Ninh Dạ nhẹ nhàng lắc đầu: “Ngươi nghĩ hay nhỉ. Đối với ta mà nói, nếu dùng ngươi như thế mới là lãng phí.”

Cái gì?

Mẫu trùng Tinh La ngạc nhiên.

Nó là mẫu trùng, có thể không ngừng sinh sản binh thú, không biết bao nhiêu người muốn lợi dụng nó, sản xuất đại quân binh thú vô địch cho mình.

Thế nhưng Ninh Dạ lại không nghĩ vậy.

Hắn trực tiếp nói: “Binh thú của ngươi quá yếu, chẳng qua là dựa vào Tuyệt Vân lĩnh, dựa vào dòng linh lực hỗn loạn của nơi này, thực lực của mọi người bị suy giảm, không dám sử dụng chiêu thức có uy lực lớn nên mới phát huy tác dụng. Nếu ra ngoài kia, bất cứ cường giả nào xuất thủ thì đám trùng thú của ngươi chỉ là đưa đồ ăn mà thôi. Hơn nữa chí hướng của ta là đại đạo, thứ như ngươi chẳng tác dụng gì đối với việc tu hành của ta, có gì quý giá cơ chứ? Ngược lại, sinh mệnh lực cường đại của ngươi mới là thứ ta thấy hứng thú.”

Nghe hắn nói vậy, TInh La kinh hãi: “Đừng mà! Cho dù ngươi có giết ta cũng không lấy được bao nhiêu tuổi thọ đâu, chuyển hóa như vậy thì trăm phần cũng chẳng được một!”

“Được một phần trăm thôi cũng không tệ rồi, huống hồ nếu ta chuyển hóa đâu chỉ có vậy.” Ninh Dạ nói xong, một bàn tay đã chỉ vào mẫu trùng ở phía xa.

“Các con, giết hắn!” Mẫu trùng hét lớn.

Vô số yêu thú chen chúc nhau xông ra.

“Vô dụng.” Ninh Dạ vung tay lên, ngàn vạn chùm sáng như đao chém xuống.

Y có Thiên Cơ tâm pháp, mảnh vỡ Luyện Yêu tháp lại đang trong tay, độc Kinh Cức không tác dụng gì với y, sau khi nắm được Cực Đạo cung còn có thể cân bằng dòng linh lực hỗn loạn, bản thân có thể xuất thủ toàn lực, đám yêu thú kia còn chưa tới gần đã bị Ninh Dạ chém chết.

Mẫu trùng có thực lực không yếu, nhưng đối đầu với Ninh Dạ lại bị khắc chế hoàn toàn.

Lúc này, Ninh Dạ đã sử dụng chỗ mấu chốt khống chế Cực Đạo cung, cấm chế vận chuyển, lại trực tiếp hút linh lực từ người mẫu trùng, khiến cho năng lực vốn có của Cực Đạo cung lại được phát huy.

“Không được!” Cuối cùng mẫu trùng cũng hiểu Ninh Dạ thật sự không để ý tới năng lực tạo binh của nó, hết sức kinh hãi: “Tha cho ta đi, ta xin được nghe lệnh ngươi!”

“Quả nhiên, tuổi thọ càng dài thì càng sợ chết à?” Ninh Dạ nắm tay lại, cấm chế của Cực Đạo cung ngừng vận chuyển: “Nhưng vấn đề là, ta cần ngươi làm gì?”

“Sẽ hữu dụng, chắc chắn sẽ hữu dụng!” Mẫu trùng kêu la điên cuồng.

Nó ra sức suy nghĩ xem mình có thể phát huy tác dụng gì, trong lúc cấp bách, không ngờ lại nghĩ được một.

Tinh La vội vàng kêu lên: “Chẳng phải ngươi muốn tăng cường ảo trận ư? Đạo về ảo trận cần kết hợp hư thực mới là vương đạo. Trong cảnh tượng hư ảo huyễn hóa ra ngàn vạn sinh linh, quả thật không đơn giản, nhưng nếu có ta có thể làm cho hư ảo sinh thực chất, khó mà phá được ảo cảnh!”

“Ồ? Ngươi có chắc là mình muốn gia nhập ảo cảnh của ta, trấn giữ trung tâm không?” Ninh Dạ mỉm cười.

“Ta muốn! Ta muốn!” Mẫu trùng kêu la điên cuồng.

“Ồ, xem ra có chút tác dụng đây.” Ninh Dạ cười âm hiểm.

Thấy nụ cười của y, mẫu trùng đột nhiên hiểu ra.

“Ngươi cố ý ép ta?”

Gương mặt của Ninh Dạ trầm xuống: “Có phải hay không có quan trọng không? Quan trọng là bây giờ, đối với ta ngươi chỉ có một tác dụng đó mà thôi. Nếu ngươi không muốn, ta sẽ giết ngươi, lãng phí thế nào đi nữa cũng có thể tăng cường tuổi thọ và công lực của bản thân, càng tốt.”

“Ta đồng ý!” Mẫu trùng vội vàng hô lớn.

“Đồng ý? Vậy thì đừng chống cự, ngoan ngoãn vào trong trận của ta đi!” Ninh Dạ giơ tay, Thiên Cơ điện đã hiện hình.

Y định thu mẫu trùng vào trong Thiên Cơ điện.

Thiên Cơ điện đã là điện, đương nhiên chứa được vật sống, có điều nó bị tổn hại quá nặng, bản thân Ninh Dạ cũng không có nhu cầu đi vào, vì vậy không thu nạp sinh mệnh nào.

Nhưng lần này lại khác, mẫu trùng này có sinh cơ cường đại, lại kết hợp với Luyện Yêu tháp, sau khi tiến vào Thiên Cơ điện sẽ ít bị bài xích, rất thích hợp trở thành thú bảo vệ của Thiên Cơ điện. Ninh Dạ không hề khách khí thu nó vào.

Mẫu trùng này đúng là xui xẻo, đầu tiên bị nhốt trong Cực Đạo cung, bây giờ lại bị nhốt trong Thiên Cơ điện.

Thế nhưng đối mặt với loại người hung ác như Ninh Dạ, nó hoàn toàn không còn lựa chọn nào khác, đành ngoan ngoãn vào trong cốc, sau đó chỉ nghe ầm một tiếng, một con thú khổng lồ đã xuất hiện trên đỉnh Thiên Cơ điện, quấn quanh đỉnh điện như một bức tượng.

Sau khi thu mẫu trùng, Ninh Dạ lại tế cả Thiên Cơ điện và Âm Dương pháp châu lên, Nguyên Cực Thần Quang bay lượn xung quanh, phóng thích ngàn vạn luồng sáng, tạo ra ảo cảnh hoàn toàn mới, đồng thời ảo trận của bản thân Cực Đạo cung cũng được vận hành.

Đồng thời, trên bầu trời đám người Tử Lão, Nguyên Mục Dã, Hà Giang Minh, Vân Kình Phi, Triệu Long Quang đã đồng thời xuất thủ, đánh ra toàn bộ cấm chế của bọn họ vào trong ảo trận, dốc hết sở học của bản thân vào trong Vạn Tượng đại trận này, tăng cường trận pháp bảo vệ, còn có vô số kỳ trân dị bảo được đưa vào.

Âm Dương pháp châu và Cực Đạo ảo trận hỗ trợ lẫn nau, cùng được tế luyện chìm chìm nổi nổi, đã huyễn hóa ra ngàn vạn cảnh tượng, thật sự thể hiện được vài phần hào quang của Vạn Tượng đồ năm xưa.

Đương nhiên như vậy là tăng cường năng lực cho Vạn Tượng ảo trận, đồng thời cũng là tế luyện Âm Dương pháp châu và Thiên Cơ điện.

Kết hợp linh lực của mọi người, một tòa Vạn Tượng ảo trận vượt ngoài giới hạn thực lực đã chính thức hình thành, bao phủ hoàn toàn dãy núi này.

Vạn Tượng Huyền Cơ trận!

Nếu nói lúc trước trận pháp chỉ có thể lừa gạt cấp bậc như Liệt Trọng Lâu, vậy lần này ảo trận siêu cấp đã được đông đảo đại năng tập hợp lực lượng thăng cấp, thậm chí có thể lừa cả cảnh giới Niết Bàn.

Đồng thời, Âm Dương pháp châu và Thiên Cơ điện cũng được tế luyện hoàn thành, hạ xuống lòng bàn tay của Ninh Dạ.

Tử Lão đứng trên hư không nói: “Kể từ hôm nay, đây là nơi chứng đạo của Thái Âm môn.”

“Ha ha ha ha!”Mọi người đều cất tiếng cười ha hả.

Bố trí thành công. Không mất vài trăm năm, Thái Âm môn sẽ không phát hiện, còn tới khi phát hiện đã lỡ mất vài trăm năm tu hành.

Kế hoạch cướp đoạt Đông Phong quan, tiện thể còn làm Thái Âm môn lỡ dở tiệc tu hành, chẳng khác nào một mũi tên trúng hai đích!