“Nhưng mà có thể giết Chấn nhi đến tột cùng là nhân vật nào?”
Một vị trưởng lão cho tới bây giờ cũng không thể nào tin nổi chuyện này: “Coi như là Cừu Vạn Thiên của Hắc Bạch Học Viện, Thường Bân của Thiên Thần Học Viện, có lẽ mượn thiên thời địa lợi có thể đánh bại Chấn nhi, nhưng muốn giết chết Chấn nhi, đó là chuyện không thể nào.”
Hắn nắm chặt quả đấm, đánh bại cùng giết chết, đó là hai khái niệm.
Nếu Nhiếp Chấn một lòng muốn chạy trốn, coi như là bực thiên kiêu như Cừu Vạn Thiên chiếm hết ưu thế, cũng không có khả năng giết chết được hắn.
“Đúng vậy, Chấn nhi thế nhưng mà có huyết mạch sói ba mắt, một khi mở ra con mắt thứ ba, thực lực tăng vọt, trong cùng cảnh giới không có đối thủ.”
“Hơn nữa trên người hắn còn có bảo khí Kim Quang Kính gia chủ ban cho, một khi vận dụng món bảo khí này, là có thể địch nổi Võ Sư Tam Trọng Thiên, ai là đối thủ của hắn, đối mặt vây công cũng không sợ.”
“Trừ phi là gặp phải Yêu Ma vây công, vấn đề là theo tình hình thực tế mà người chứng kiến báo cáo, Chấn nhi là bị giết chết khi đơn đả độc đấu, cũng không có bị Yêu Ma vây công.”
Rất nhiều trưởng lão của Nhiếp gia nghị luận ầm ĩ, bọn họ đều không thể tin được Nhiếp Chấn lại chết.
Lúc đầu dựa theo thực lực của Nhiếp Chấn, lần thí luyện tại Vân Vụ sơn mạch này, chẳng qua là một thí luyện tầm thường thôi, cũng không có nguy hiểm sinh mạng gì.
Hơn nữa trên người hắn còn mang theo một món bảo khí trân quý tới cực điểm, thực lực ngự trị phía trên rất nhiều học sinh, có người vọng tưởng có thể giết chết Nhiếp Chấn, đó nhất định là chuyện không thể nào.
Nhưng mà bây giờ Nhiếp Chấn lại chết, ngay cả bảo khí đều mất, cũng không cách nào tưởng tượng được bây giờ rốt cuộc bọn họ tức giận đến bao nhiêu.
“Có hai loại khả năng.”
Ánh mắt một trưởng lão lộ ra một tia sáng lạnh: “Loại thứ nhất, hung thủ chính là con cháu đời sau xuất thân trong gia tộc Vương Giả, cùng Nhiếp gia chúng ta có thù oán, lần này vì muốn diệt trừ thiên kiêu Nhiếp gia, liền mang theo một món bảo khí cường đại đi vào, kết quả Chấn nhi nhất thời không quan sát kỹ, liền bị đối phương giết chết, trúng ám toán, chiến đấu giữa cao thủ, sinh tử thường thường là trong một thoáng sơ sẩy.”
“Loại thứ hai, hung thủ có thể chính là bình dân, bình thường không có gì lạ, nhìn từ bề ngoài rất yếu, Chấn nhi xem thường đối phương, trong lòng không có đề phòng, cho nên cũng không lựa chọn chạy trốn.”
“Nhưng mà bình dân cũng không đơn giản, hạng nhân vật này có thể có kỳ ngộ, hoặc là ra vào di tích cổ đại, đạt được truyền thừa võ đạo kinh người, hoặc là lấy được đến bảo khí đáng sợ, từ đó một bước lên trời.”
“Hạng nhân vật này ẩn núp rất sâu, sẽ không dễ dàng để lộ ra lá bài tẩy, nhưng mà một khi tiết lộ, chính là sát cơ kinh thiên động địa, không biết bao nhiêu con cháu Vương Giả, đều là chết tại trong tay một ít bình dân này.”
Nới tới chỗ này, hắn dừng một chút: “Dĩ nhiên còn có khả năng có loại thứ ba, có lẽ tên Võ Vô Địch kia chính là Yêu Ma biến hóa thành, cố ý biến thành nhân loại, giết chết Chấn nhi, kích động tranh đấu giữa nhân loại, đục nước béo cò.”
“Nhưng mà khả năng này rất nhỏ, bởi vì Chấn nhi có con mắt thứ ba, có thể nhìn thấu thân phận đối phương, một khi phát hiện không ổn, liền sẽ lập tức chạy trốn.”
Hắn nói ra suy đoán của mình.
“Nói cách khác, có hai phương diện chúng ta phải trọng điểm chú ý.” Một trưởng lão tóc trắng đưa ra hai đầu ngón tay, “một là con cháu Vương Giả thiên phú kinh người, một chính là thiên tài bình dân bỗng nhiên quật khởi, đạt được kỳ ngộ.”
“Hai loại người này đều có thể là hung thủ sát hại Chấn nhi.”
Ánh mắt hắn lộ ra sát khí thật sâu.
Ánh mắt mọi người đều lộ ra vô cùng đau buồn, thiên kiêu của Nhiếp gia bọn họ chết đi, trở thành đá đặt chân cho địch nhân quật khởi, đây là một chuyện tuyệt đối không cách nào tha thứ.
Vào giờ phút này, trong tim bọn họ đều ẩn chứa lửa giận đáng sợ.
“Nhưng mà bây giờ có thể khẳng định là, người có thể giết Chấn nhi, nhất định là học sinh tấn thăng đến cảnh giới Võ Sư.”
Một trưởng lão áo đen siết chặt quả đấm: “Chúng ta liệt kê danh sách học sinh tấn thăng đến cảnh giới Võ Sư trong Vân Vụ sơn mạch lần này chừng hai mươi ba ngàn người, bỏ đi một ít học sinh có chứng cớ không ở chỗ đó, còn lại 8763 người.”
Phần danh sách này có thật nhiều học sinh thành danh, cũng có thật nhiều học sinh không có tiếng tăm gì, trong đó Hạ Bình cũng ở chính giữa phần danh sách, chẳng qua vô cùng tầm thường.
Dù sao dưới đủ loại tài liệu, Hạ Bình là tân sinh mới nhập học, hơn nữa tinh thông quyền pháp, cùng hung thủ Võ Vô Địch am hiểu kiếm pháp hoàn toàn bất đồng, hiềm nghi rất thấp.
Người của Nhiếp gia cũng không quá tin tưởng, một tên tân sinh mới nhập học lại có thể đánh bại thậm chí là giết chết thiên chi kiêu tử Nhiếp Chấn của Nhiếp gia bọn hắn.
“Đem tin tức Chấn nhi chết lan rộng ra ngoài, để cho từng người võ giả trong Vân Tiêu giới đều biết.”
Nhiếp Vô Đạo siết chặt quả đấm, trên người tản mát ra sát ý kinh khủng: “Nhiếp Vô Đạo ta xuất ra năm trăm tỷ đồng liền bang, một món bảo khí, một viên Quy Thọ Đan trăm năm treo giải thưởng cho tính mạng Võ Vô Địch.”
“Chỉ cần ai có thể cung cấp manh mối có ích, chỉ cần ai có thể giết tên Võ Vô Địch kia, phần thưởng này đều là của hắn!”
“Ta cũng không tin, dưới trọng thưởng, hắn còn có thể trốn đi nơi nào.”
“Cho dù hắn xuất thân gia tộc Vương Giả, cũng khó bảo đảm không có người hận hắn, sẽ có tiểu nhân có lòng tham, chỉ cần có một tia manh mối bộc lộ ra ngoài, chỉ cần có một tia dấu vết, hắn nhất định phải chết, không chỗ có thể ẩn giấu.”
“Cho là sửa lại tên, đổi bộ dáng, Nhiếp Vô Đạo ta sẽ không tìm được hắn sao? ! Đơn giản là nói đùa, giết người Nhiếp gia ta, ta muốn để cho hắn đời này ăn ngủ không yên, thời thời khắc khắc phải lo lắng sợ hãi.”
Hắn cắn răng nghiến lợi.
Năm trăm tỷ đồng liên bang, một món bảo khí, một viên Quy Thọ Đan trăm năm?!
Ba loại khen thưởng nói ra, các trưởng lão Nhiếp gia tại chỗ đều hít một hơi khí lạnh, sâu trong con ngươi lẫn nhau đều thấy được vẻ khiếp sợ, cùng với một tia khát vọng điên cuồng.
Coi như là cường giả cấp Vương Giả, năm trăm tỷ đồng liên bang cũng là tài sản khổng lồ, không biết phải tốn hao thời gian bao lâu, bốc lên bao nhiêu nguy hiểm mới có thể kiếm về.
Hơn nữa cường giả cấp Vương Giả mặc dù kiếm được nhiều, nhưng mà tiêu xài cũng rất lớn, mua đan dược, linh dược, bảo khí vân vân, không người nào là không cần phải hao phí con số trên trời.
Thậm chí một số cường giả cảnh giới Vương Giả còn là ngày vào không đủ ra, phải vay tiền ngân hàng, năm trăm tỷ đồng liên bang, tài sản lớn như vậy, cũng đủ để khiến một ít Vương Giả động lòng.
Nhưng mà chỉ năm trăm tỷ cũng được, phỏng chừng cũng chỉ để cho Vương Giả thiếu tiền động tâm.
Nhưng bây giờ lại lấy ra một món bảo khí, đây là binh khí thời cổ đại, uy lực lớn vô cùng, coi như là Vương Giả muốn lấy được một món bảo khí làm vũ khí, cũng phải trả cái giá thật lớn.
Đây cũng không phải là bảo vật có tiền liền mua được.
Càng làm cho người ta thêm điên cuồng là Quy Thọ Đan trăm năm, đây là đan dược giá trị liên thành, dùng một viên lập tức có thể gia tăng trăm năm tuổi thọ, rất nhiều chỗ tốt.
Đối với một ít Vương Giả tuổi thọ sắp hết, cái này không khác gì Tiên đan cứu mạng, vì lấy được một viên đan dược như vậy, phỏng chừng những Vương Giả kia sẽ liều mạng.
Vẻn vẹn là đối với Vương Giả đã có sức hấp dẫn đáng sợ như vậy, như thế đối với cường giả cảnh giới Võ Sư, Tông Sư thì sao, sẽ khiến cho bao nhiêu người điên cuồng.
Bọn họ đều không cách nào tưởng tượng khi tin tức này truyền bá ra ngoài, sẽ tạo thành gợn sóng bao lớn trong Vân Tiêu giới, phỏng chừng đủ để gây khiếp sợ bằng với khi bom nguyên tử nổ tung ở nơi nào đó ngàn năm trước đây.
Ở dưới phần thưởng kếch xù như thế, bất kỳ võ giả, bất kỳ thế lực võ đạo nào, phỏng chừng cũng sẽ điên cuồng tìm hung thủ, tìm Võ Vô Địch, đem giết chết.